Lịch phụng vụ Chúa nhật thứ XI thường niên - Năm B



Chúa Nhật thứ XI thường niên năm B
 

Thứ Hai trong tuần XI thường niên, ngày 15 tháng 6

Bài đọc: 2 Cr 6, 1-10

Đáp ca: Tv 97, 1. 2-3ab. 3cd-4

Phúc âm: Mt 5, 38-42
 

Thứ Ba trong tuần XI thường niên, ngày 16 tháng 6

Bài đọc: 2 Cr 8, 1-9

Đáp ca: Tv 145, 2. 5-6. 7. 8-9a

Phúc âm: Mt 5, 43-48
 

Thứ Tư trong tuần XI thường niên, ngày 17 tháng 6

Bài đọc: 2 Cr 9, 6-11

Đáp ca: Tv 111, 1-2. 3-4. 9

Phúc âm: Mt 6, 1-6. 16-18
 

Thứ Năm trong tuần XI thường niên, ngày 18 tháng 6

Bài đọc: 2 Cr 11, 1-11

Đáp ca: Tv 110, 1-2. 3-4. 7-8

Phúc âm: Mt 6, 7-15
 

Thứ Sáu trong tuần XI thường niên, ngày 19 tháng 6

Thánh Rômualđô, viện phụ

Bài đọc: 2 Cr 11, 18. 21b-30

Đáp ca: Tv 33, 2-3. 4-5. 6-7

Phúc âm: Mt 6, 19-23

 

Thứ Bảy trong tuần XI thường niên, ngày 20 tháng 6

Bài đọc: 2 Cr 12, 1-10

Đáp ca: Tv 33, 8-9. 10-11. 12-13

Phúc âm: Mt 6, 24-34
 

Chúa Nhật thứ XII thường niên B ngày 21 tháng 6

Thánh vịnh tuần IV.

Ngày cầu nguyện cho các Hiền phụ.

Bài đọc I: G 38, 1. 8-11

Đáp ca: Tv 106, 23-24. 25-26. 28-29. 30-31

Bài đọc II: 2 Cr 5, 14-17

Phúc âm: Mc 4, 35-41 (Hl 35-41)
 

HỌC HỎI KINH THÁNH 

Chúa Nhật thứ XII thường niên năm B
 

Phúc âm: Mc 4, 35-41 

35 Hôm ấy, khi chiều đến, Đức Giê-su nói với các môn đệ: “Chúng ta sang bờ bên kia đi !”36 Bỏ đám đông ở lại, các ông chở Người đi, vì Người đang ở sn trên thuyền; có những thuyền khác cùng theo Người.37 Và một trận cuồng phong nổi lên, sóng ập vào thuyền, đến nỗi thuyền đầy nước.38 Trong khi đó, Đức Giê-su đang ở đàng lái, dựa đầu vào chiếc gối mà ngủ. Các môn đệ đánh thức Người dậy và nói: “Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi, Thầy chẳng lo gì sao?”39 Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển: “Im đi! Câm đi!” Gió liền tắt, và biển lặng như tờ.40 Rồi Người bảo các ông: “Sao nhát thế? Làm sao mà anh em vẫn chưa có lòng tin?”41 Các ông hoảng sợ và nói với nhau: “Vậy người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh?” 

(Bản dịch nhóm CGKPV)

 

Suy niệm   

Trong cuộc hành trình đức tin, người tín hữu quả thực gặp biết bao thử thách, gian nan, gặp biết bao nhiêu sự khó khăn cần phải vượt thắng. Tuy nhiên, với sức riêng của con người những điều ấy con người hầu như vô phương chiến thắng. Vũ trụ luôn có quy luật của nó: động đất, thiên tai, bão lụt. Khoa học tiến bộ cũng chỉ chế ngự được phần nào sức mạnh của thiên nhiên. Riêng mình Thiên Chúa có thể làm được tất cả mọi sự: Ngài khiến cho biển yên, gió lặng. 

CUỒNG PHONG GIÓ LỚN: Khi vượt biển, một trận cuồng phong, gió lớn bỗng chỗi dậy, Chúa Giêsu lúc đó đang nằm trên đầu mạn thuyền để ngủ. Các môn đệ kinh hoàng, lo âu sợ sệt vì họ tưởng chừng sẽ bị phong ba bão táp nuốt chửng mất. Các môn đệ bất lực trước sức mạnh của thiên nhiên, họ liền đánh thức Chúa Giêsu để xin ngài giúp đỡ. “ Chúng con chết mất!“ “Mà Thầy không lo sao? “. Quả thực, các môn đệ sợ sệt, bó tay trước sức mạnh kinh hồn của gió bão. Chúa vẫn bình tĩnh xem như không có gì xẩy ra, chỉ khi các môn đệ hốt hoảng đánh thức Ngài dậy, Chúa mới thức tỉnh và ra lệnh cho gió bão, biển khơi:” Câm đi! Im đi! “.

Tin Mừng cho hay: ”Gió ngừng ngay và biển lặng liền“. Nỗi kinh hoàng của các môn đệ tan biến, nỗi sợ chết cũng cất cánh bay xa. Bởi vì, Chúa đã dùng uy quyền để khiến gió, bão, biển im lặng. Rồi, Chúa nói với các môn đệ: ”Sao nhát thế? Anh em chưa có lòng tin sao?“.

 BÃO TỐ CUỒNG PHONG THIỆT VÀ NHỮNG ĐIỀU CHÚA ÁM CHỈ: Sóng gió, cuồng phong, biển thật là hình bóng Chúa Giêsu tiên báo trước cho các môn đệ thấy những bất trắc, những bắt bớ, những bách hại mà các môn đệ sẽ gặp sau này trong cuộc đời, đặc biệt trong đời làm việc tông đồ.Đối với các môn đệ, con thuyền nhỏ bé bị gió to sóng lớn, bão tố đánh dữ tợn, con thuyền hầu như sắp chìm là hình ảnh Giáo Hội sẽ bị ma quỉ, sự dữ tấn công dữ dội, các môn đệ phải kiên gan, bền vững chống đỡ. Nhìn vào Giáo Hội, con thuyền mà Phêrô là đầu đã trải qua hơn hai ngàn năm bị biết bao cơn gió bão tấn công, nhưng Giáo Hội luôn đứng vững. Giáo Hội luôn vững vàng bởi vì Chúa luôn có mặt như khi xưa Chúa có mặt trên thuyền của các môn đệ lúc gió to, bão lớn. Có lúc, chúng ta cảm tưởng hầu như Ngài ngủ và có vẻ buông xuôi tay lái. Nhưng thực ra Ngài vẫn có đó và luôn biểu dương sự hiện diện đầy uy quyền của Ngài. 

CUỘC ĐỜI MỖI CON NGƯỜI NHƯ MỘT BIỂN CẢ: Đối với mỗi người cuộc đời thật giống như một biển cả đầy sóng gió nào là vật chất, nào là tinh thần. Con người sinh ra và lớn lên không phải ai cũng hoàn toàn xuôi chảy. Đời con người hết tai nạn này tới đau khổ khác. Có người có đủ kinh tế để sống nhưng có người rất chật vật mới có ăn, rồi bệnh này hết bệnh khác lòi ra. Bao nhiêu tiền cũng đổ vào bác sĩ và tiền thuốc. Ai cũng phải mệt nhọc, vất vả để kiếm sống, để chống chọi với bệnh tật. Lúc đó, con người sẽ tự hỏi Chúa đâu rồi? Tại sao Chúa lại không giúp chúng ta? Nhiều khi chúng ta cảm tưởng như Chúa làm thinh, ngủ yên. Bao nhiêu chuyện dồn dập xẩy ra trong cuộc đời nhiều khi yếu đức tin khiến chúng ta chán nản và buông xuôi thất vọng.

Trong cuộc hành trình đầy cam go ấy, chúng ta hãy bắt chước các môn đệ đến với Chúa, xin Chúa cứu giúp, đặc biệt xin Chúa ban thêm đức tin để chúng ta luôn tin rằng:” Chúa ở cùng chúng ta mọi ngày cho đến tận thế” và “Hỡi những ai vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ nâng đỡ bổ sức cho“.

ÁP DỤNG VÀO THỰC TẾ: Cuộc đời con người, đặc biệt trong việc loan báo Tin Mừng, chúng ta sẽ gặp những phong ba bão táp, những nghi kỵ, thử thách, ghen tương, bắt bớ, như các môn đệ xưa, chúng ta hãy mau tìm gặp và ở với Chúa, xin Chúa trợ giúp và cứu chúng ta. Chắc chắn Chúa sẽ truyền lệnh để sóng gió cuộc đời của chúng ta im lặng. Chúng ta hãy chạy tới với Đức Mẹ, xin Mẹ an ủi, nâng đỡ và đưa chúng ta tới gặp Chúa.Chúng ta hãy vững lòng tin tưởng vào sự quan phòng của Chúa và lòng yêu thương của Mẹ Maria.
 

(Lm Giuse Nguyễn Hưng Lợi DCCT)

 

Twelfth Sunday in Ordinary Time

Gospel: Mk 4:35-41

On that day, as evening drew on, Jesus said to his disciples: “Let us cross to the other side.” Leaving the crowd, they took Jesus with them in the boat just as he was.

And other boats were with him. A violent squall came up and waves were breaking over the boat, so that it was already filling up. Jesus was in the stern, asleep on a cushion. They woke him and said to him, “Teacher, do you not care that we are perishing?” He woke up, rebuked the wind, and said to the sea, “Quiet! Be still!”

The wind ceased and there was great calm. Then he asked them, “Why are you terrified? Do you not yet have faith?” They were filled with great awe and said to one another, “Who then is this whom even wind and sea obey?”

 

Reflection
 
How can we fight fear with faith? Jesus' sleeping presence on the storm-tossed sea reveals the sleeping faith of his disciples. They feared for their lives even though their Lord and Master was with them in the boat. They were asleep to Christ while he was present to them in their hour of need. The Lord is ever present to us. And in our time of testing he asks the same question: Why are you afraid? Have you no faith? Do you recognize the Lord's presence with you, especially when you meet the storms of adversity, sorrow, and temptation? Whenever we encounter trouble, the Lord is there with the same reassuring message: "It is I, do not be afraid." 

What are the characteristics of faith and how can we grow in it? Faith is an entirely free gift that God makes to us. Believing is only possible by grace and the help of the Holy Spirit, who moves the heart and who opens the eyes of the mind to understand and accept the truth which God has revealed to us. Faith enables us to relate to God rightly and confidently, with trust and reliance, by believing and adhering to his word, because he is utterly reliable and trustworthy. If we want to live, grow, and persevere in faith, then it must be nourished with the word of God.

Fear does not need to cripple us from taking right action or rob us of our trust and reliance on God. Courage working with faith enables us to embrace God's word of truth and love with confidence and to act on it with firm hope in God's promises. The love of God strengthens us in our faith and trust in him and enables us to act with justice and kindness towards our neighbor even in the face of opposition or harm. Do you allow the love of Christ to rule in your heart and mind, and to move your will to choose what is good in accordance with his will?

"Lord Jesus, increase my faith in your redeeming love and power that I may always recognize your abiding presence with me. And give me courage to do your will in all circumstances."

(Source: http://www.rc.net/wcc/readings/jun21.htm)