Lịch phụng vụ Chúa Nhật thứ X thường niên năm B - Lễ Mình và Máu Chúa Kitô.



Chúa Nhật thứ X thường niên - năm B. Lễ Mình và Máu Chúa Kitô.


Thứ Hai trong tuần X thường niên, ngày 8 tháng 6
Thánh vịnh tuần II.

Bài đọc: 2 Cr 1, 1-7
Đáp ca: Tv 34, 2-3. 4-5. 6-7. 8-9
Phúc âm: Mt 5, 1-12

Thứ Ba trong tuần X thường niên, ngày 9 tháng 6
Thánh Ephraem, phó tê, tiến sĩ Hội Thánh
Bài đọc: 2 Cr 1, 18-22
Đáp ca: Tv 118, 129. 130. 131. 132. 133. 135
Phúc âm: Mt 5, 13-16

Thứ Tư trong tuần X thường niên, ngày 10 tháng 6
Bài đọc: 2 Cr 3, 4-11
Đáp ca: Tv 98, 5. 6. 7. 8. 9
Phúc âm: Mt 5, 17-19

Thứ Năm trong tuần X thường niên, ngày 11 tháng 6
Thánh Banaba, Tông Đồ. Lễ nhớ.
Bài đọc: Cv 11, 21b-26; 13, 1-3
Đáp ca: Tv 97, 1. 2-3a. 3cd-4. 5-6
Phúc âm: Mt 5, 20-26

Thứ Sáu trong tuần X thường niên, ngày 12 tháng 6
Lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu. Lễ trọng.
Bài đọc 1: Hs 11, 1b, 3-4, 8c-9
Đáp ca: Is 12, 2-3. 4bcd. 5-6
Bài đọc 2: Ep 3, 8-12. 14-19
Phúc âm: Ga 19, 31-37

Thứ Bảy trong tuần X thường niên, ngày 13 tháng 6
Lễ trái tim vô nhiễm Đức Mẹ. Lễ nhớ.
Bài đọc: 2 Cr 5, 14-21
Đáp ca: Tv 102, 1-2. 3-4. 8-9. 11-12
Phúc âm: Mt 5, 33-37

Chúa Nhật XI thường niên, ngày 14 tháng 6
Thánh vịnh tuần III.
Bài đọc I: Ed 17, 22-24
Đáp ca: Tv 91, 2-3. 13-14. 15-16
Bài đọc II: 2 Cr 5, 6-10
Phúc âm: Mc 4, 26-34

HỌC HỎI KINH THÁNH

Chúa Nhật XI thường niên năm B


Phúc âm: Mc 4, 26-34

26 Người nói : “Chuyện Nước Thiên Chúa thì cũng tựa như chuyện một người vãi hạt giống xuống đất.27 Đêm hay ngày, người ấy có ngủ hay thức, thì hạt giống vẫn nẩy mầm và mọc lên, bằng cách nào, thì người ấy không biết.28 Đất tự động sinh ra hoa màu: trước hết cây lúa mọc lên, rồi trổ đòng đòng, và sau cùng thành bông lúa nặng trĩu hạt.29 Lúa vừa chín, người ấy đem liềm hái ra gặt, vì đã đến mùa.”

     30 Rồi Người lại nói: “Chúng ta ví Nước Thiên Chúa với cái gì đây? Lấy dụ ngôn nào mà hình dung được?31 Nước Thiên Chúa giống như hạt cải, lúc gieo xuống đất, nó là loại hạt nhỏ nhất trên mặt đất.32 Nhưng khi gieo rồi, thì nó mọc lên lớn hơn mọi thứ rau cỏ, cành lá xum xuê, đến nỗi chim trời có thể làm tổ dưới bóng.”

     33 Người dùng nhiều dụ ngôn tương tự mà rao giảng lời cho họ, tùy theo mức họ có thể nghe.34 Người không bao giờ rao giảng cho họ mà không dùng dụ ngôn. Nhưng khi chỉ có thầy trò với nhau, thì Người giải nghĩa hết.

(Bản dịch nhóm CGKPV)

Suy niệm 

1. Cả ba dụ ngôn (Người gieo giống, Hạt giống tự mọc lên, và Hạt cải) có điểm chung là không truyền đạt những giáo huấn đặc biệt, nhưng chỉ bàn về việc lấy lập trường trước lối hành động của Đức Giêsu. Dường như thực tại thấy được (sự từ chối, sự vắng mặt của Thiên Chúa, những khởi đầu không sáng sủa mấy) thì mâu thuẫn với sứ điệp và uy thế Mêsia của Người. Do đó, ba dụ ngôn đều mời gọi sống đức tin.

2. Qua các dụ ngôn, chúng ta hiểu rằng Triều Đại Thiên Chúa không những đến chắc chắn, mà bây giờ trong hiện tại, ta đã có thể cảm nghiệm sức mạnh cứu độ của Triều Đại này. Tuy nhiên, chỉ người nào biết nhìn các sự việc với con mắt đức tin mới nhận ra được sức mạnh này.

3. Như tác giả Mc, thừa tác viên Lời Chúa cần phải tìm cho ra sứ điệp được gửi đến cho dân Thiên Chúa hôm nay từ bản văn Kinh Thánh. Đó chính là sống và thi hành chức năng ngôn sứ, bởi vì ngôn sứ chính là người thay mặt Thiên Chúa mà truyền đạt cho dân Ngài biết thánh ý Ngài đối với dân trong hoàn cảnh hiện tại.

4. Khi thấy rằng tình yêu, sự kính trọng đối với các quyền của con người và sự tự do, sự tha thứ, không đưa tới những kết quả mong muốn, có những Kitô hữu đã bị cám dỗ thúc bách Triều Đại Thiên Chúa đến cho nhanh bằng cách sử dụng những phương tiện Đức Giêsu đã cấm, như vũ lực, mưu mô, gian dối… Đức Giêsu dạy chúng ta tin tưởng vào sức mạnh của Lời Tin Mừng.

(Lm PX Vũ Phan Long, ofm)

Eleventh Sunday in Ordinary Time – Year B

Gospel: Mk 4:26-34

Jesus said to the crowds: “This is how it is with the kingdom of God; it is as if a man were to scatter seed on the land and would sleep and rise night and day and through it all the seed would sprout and grow, he knows not how. Of its own accord the land yields fruit, first the blade, then the ear, then the full grain in the ear. And when the grain is ripe, he wields the sickle at once, for the harvest has come.” He said, “To what shall we compare the kingdom of God, or what parable can we use for it? It is like a mustard seed that, when it is sown in the ground, is the smallest of all the seeds on the earth. But once it is sown, it springs up and becomes the largest of plants and puts forth large branches, so that the birds of the sky can dwell in its shade.” With many such parables he spoke the word to them as they were able to understand it. Without parables he did not speak to them, but to his own disciples he explained everything in private.

(http://www.usccb.org/bible/readings/061415.cfm)

Reflection
What can mustard seeds teach us about the kingdom of God? The tiny mustard seed literally grew to be a tree which attracted numerous birds because they loved the little black mustard seed it produced. God's kingdom works in a similar fashion. It starts from the smallest beginnings in the hearts of men and women who are receptive to God's word. And it works unseen and causes a transformation from within. Just as a seed has no power to change itself until it is planted in the ground, so we cannot change our lives to be like God until God gives us the power of his Holy Spirit.
The Lord of the Universe is ever ready to transform us by the power of his Spirit. Are you ready to let God change you by his life-giving Word and Spirit? The kingdom of God produces a transformation in those who receive the new life which Jesus Christ offers. When we yield to the Lord Jesus and allow his word to take root in us, our lives are transformed by the power of the Holy Spirit who dwells within us. Paul the Apostle says, "we have this treasure in earthen vessels, to show that the transcendent power belongs to God and not to us" (2 Corinthians 4:7). Do you believe in the transforming power of the Holy Spirit?
Peter Chrysologous (400-450 AD), an early church father, explained how the " tree of the cross" spreads its branches throughout the world and grew into a worldwide community of faith offering its fruit to the whole world:
It is up to us to sow this mustard seed in our minds and let it grow within us into a great tree of understanding reaching up to heaven and elevating all our faculties; then it will spread out branches of knowledge, the pungent savor of its fruit will make our mouths burn, its fiery kernel will kindle a blaze within us inflaming our hearts, and the taste of it will dispel our unenlightened repugnance. Yes, it is true: a mustard seed is indeed an image of the kingdom of God. Christ is the kingdom of heaven. Sown like a mustard seed in the garden of the virgin’s womb, he grew up into the tree of the cross whose branches stretch across the world. Crushed in the mortar of the passion, its fruit has produced seasoning enough for the flavoring and preservation of every living creature with which it comes in contact. As long as a mustard seed remains intact, its properties lie dormant; but when it is crushed they are exceedingly evident. So it was with Christ; he chose to have his body crushed, because he would not have his power concealed….
Christ became all things in order to restore all of us in himself. The man Christ received the mustard seed which represents the kingdom of God; as man he received it, though as God he had always possessed it. He sowed it in his garden, that is in his bride, the Church. The Church is a garden extending over the whole world, tilled by the plough of the gospel, fenced in by stakes of doctrine and discipline, cleared of every harmful weed by the labor of the apostles, fragrant and lovely with perennial flowers: virgins’ lilies and martyrs’ roses set amid the pleasant verdure of all who bear witness to Christ and the tender plants of all who have faith in him. Such then is the mustard seed which Christ sowed in his garden. When he promised a kingdom to the patriarchs, the seed took root in them; with the prophets it sprang up; with the apostles it grew tall; in the Church it became a great tree putting forth innumerable branches laden with gifts. And now you too must take the wings of the psalmist’s dove, gleaming gold in the rays of divine sunlight, and fly to rest for ever among those sturdy, fruitful branches. No snares are set to trap you there; fly off, then, with confidence and dwell securely in its shelter. (SERMON 98)
Do you allow the seed of God's word to take deep root in your life and transform you into a fruit-bearing disciple of Jesus Christ?
"Lord Jesus, fill me with your Holy Spirit and transform me into the Christ-like holiness you desire. Increase my zeal for your kingdom and instill in me a holy desire to live for your greater glory."
(Source: http://www.rc.net/wcc/readings/jun14.htm)