Chúa Nhật thứ XIV Thường niên năm B
Thánh
Maria Gôrétti, trinh nữ, tử đạo.
Bài đọc: St 28, 10-22a
Đáp ca: Tv 90, 1-2. 3-4.
14-15ab
Phúc âm: Mt 9, 18-26
Thứ Ba trong tuần XIV Thường niên, ngày 7 tháng 7
Bài đọc: St 32, 22-32
Đáp ca: Tv 16, 1. 2-3. 6-7. 8b và15
Phúc âm: Mt 9, 32-38
Thứ Tư trong tuần XIV Thường niên, ngày 8 tháng 7
Bài đọc: St 41, 55-57; 42,
5-7a. 17-24a
Đáp ca: Tv 32, 2-3. 10-11.
18-19
Phúc âm: Mt 10, 1-7
Thứ Năm trong tuần XIV Thường niên, ngày
9 tháng 7
Thánh
Augustinô Zhao Rong, linh mục, và các bạn, tử đạo.
Bài đọc: St 44, 18-21. 23b-29; 45, 1-5
Đáp ca: Tv 104, 16-17.
18-19. 20-21
Phúc âm: Mt 10, 7-15
Thứ Sáu trong tuần XIV Thường niên, ngày
10 tháng 7
Bài đọc: St 46, 1-7. 28-30
Đáp ca: Tv 36, 3-4. 18-19.
27-28. 39-40
Phúc âm: Mt 10, 16-23
Thứ Bảy trong tuần XIV Thường niên, ngày
11 tháng 7
Thánh
Bênêđictô , viện phụ. Lễ nhớ.
Bài đọc: St 49, 29-33; 50,
15-24
Đáp ca: Tv 104, 1-2. 3-4. 6-7
Phúc âm: Mt 10, 24-33
Chúa Nhật thứ XV Thường niên, ngày 12 tháng 7
Thánh
vịnh tuần III.
Bài đọc I: Am 7, 12-15
Đáp
ca: Tv 84, 9ab -10. 11-12. 13-14
Bài
đọc II: Ep 1, 3-10
Phúc âm: Mc 6, 7-13
HỌC
HỎI KINH THÁNH
Chúa
Nhật XV Thường niên – Năm B
Phúc âm: Mc 6, 7-13
7 Người gọi Nhóm Mười Hai lại và bắt đầu sai đi từng hai người một. Người
ban cho các ông quyền trừ quỷ.8 Người chỉ thị cho các ông không được
mang gì đi đường, chỉ trừ cây gậy; không được mang lương thực, bao bị, tiền đồng
để giắt lưng;9 được đi dép, nhưng không được mặc hai áo.10
Người bảo các ông: “Bất cứ ở đâu, khi anh em đã vào nhà nào, thì cứ ở lại đó
cho đến lúc ra đi.11 Còn nơi nào người ta không đón tiếp và nghe lời
anh em, thì khi ra khỏi đó, hãy giũ bụi chân để tỏ ý phản đối họ.”12
Các ông đi rao giảng, kêu gọi người ta ăn năn hối cải.13 Các ông trừ
được nhiều quỷ, xức dầu cho nhiều người đau ốm và chữa họ khỏi bệnh.
(Bản dịch nhóm CGKPV)
Suy niệm
1. Nhiệm vụ của người Kitô hữu hôm nay cũng không khác nhiệm vụ của Nhóm
Mười Hai xưa kia: loan báo Tin Mừng và giảm thiểu ảnh hưởng của sự dữ. Nhưng sức
riêng không giúp họ chu toàn được sứ mạng này; họ cần phải liên kết mật thiết với
Đức Giêsu (“ở với Người”; x. 3,14).
2. Người Kitô hữu không được chỉ giới hạn vào việc lắng nghe sứ điệp về
Triều Đại Thiên Chúa, mà còn phải nhận ra trong đời sống mình có quyền lực của
Thiên Chúa đang hoạt động để đưa lại sự
giải thoát và niềm vui.
3. Làm chứng bằng lời nói là một khía cạnh của sứ mạng tông đồ. Tuy
nhiên, sứ mạng này sẽ khiếm khuyết nếu việc làm chứng bằng lời nói không được
phối hợp với việc làm chứng bằng hành động, bằng chính đời sống mình.
4. Người Kitô hữu luôn nhớ rằng mình là người được sai phái đi, nên phải
lệ thuộc vào các chỉ thị của Chúa mình và phải trả lời về cách thực hiện các mệnh
lệnh của Người. Như thế, ra đi loan báo Tin Mừng không phải là cơ hội để truyền
đạt và áp đặt các tư tưởng của riêng mình.
(Lm PX Vũ Phan
Long, ofm)
Fifteenth Sunday in Ordinary time - Year B
Gospel: Mk 6:7-13
Jesus
summoned the Twelve and began to send them out two by two and gave them authority over unclean spirits.
He instructed them to take nothing for the journey but a walking stick - no food, no
sack, no money in their belts. They were, however, to wear sandals but not a second tunic. He said to them, “Wherever you enter a house, stay there until
you leave. Whatever place does not welcome you or listen to you, leave there and shake the dust off your feet in testimony against them.” So they went off
and preached repentance. The Twelve drove out many demons, and they anointed with oil many who were sick
and cured them.
(http://www.usccb.org)
Reflection
Hospital ERs are typically very, very busy. Waits for those who are not
critically ill or possibly facing death can be very long. One development that
has relieved ER overload is the emergence of urgent care facilities all over
our cities. These are for after-hours, nonappointment kinds of health care
needs. The operative word is “urgent”; the needed care cannot wait until the
physician office opens in the morning. Something needs to be done now. Few
things in our life carry the natural sense of urgency that serious, unexpected
health care issues generate. In this gospel Jesus sends the Twelve out on
mission, and the way he does so indicates that there is an urgency about this
sending forth.
“Jesus summoned the Twelve.” “Summoned” is a significant word here. This
is a call that cannot be ignored because the mis-sion is so urgent: to preach
repentance. The mission is so ur-gent that the Twelve are not even to burden
themselves with seeming necessities of life. The mission is so urgent that the
Twelve are not even to stay with those who do not receive them or listen to
them. The mission is so urgent that the Twelve are given Jesus’ own authority
to expel demons and cure illnesses.
Jesus sends the Twelve off to preach repentance. The mission is so
urgent because what is at stake is our relationship with God and each other.
Repentance heals the wounds that separate; repentance overflows into
forgiveness; repentance changes our behavior; repen-tance is basic to growth in
our covenantal fidelity; repentance makes us whole again.
It is an awesome thought that Jesus entrusts his mission to us. We
cannot ignore Jesus’ command performance to preach repentance. The mission of
Jesus is so urgent that he must use others to reach out to all people at all
times to bring them salvation. But the only way we can be successful is to make
sure that our mission is, indeed, that of Jesus. Who Jesus is, disciples are - prophets
sent on a mission (see the first reading). With our own power and talent, we
can do little; with a deep relationship with Jesus and the realization that we
continue his saving work, we can do much.
(Source:Living Litrugy 2015)