Chúa Nhật thứ XVII Thường niên năm B
Bài đọc: Xh 32, 15-24. 30-34
Đáp ca:
Tv 105, 19-20. 21-22. 23
Phúc âm: Mt 13, 31-35
Thứ Ba trong tuần XVII Thường niên ngày
28 tháng 7
Bài đọc: Xh 33, 7-11; 34, 5b-9. 28
Đáp ca: Tv 102, 6-7. 8-9.
10-11. 12-13
Phúc âm: Mt 13, 36-43
Thứ Tư trong tuần XVII Thường niên ngày
29 tháng 7
Bài đọc: Lv 23, 1. 4-11.
15-16. 27. 34b-37
Đáp ca: Tv 80, 3-4. 5-6ab.
10-11ab
Phúc âm: Ga 11, 19-27
Thứ Năm trong tuần XVII Thường niên ngày
30 tháng 7
Bài đọc: Xh 40, 14-19. 32-36
Đáp ca: Tv 83, 3. 4. 5-6a và
8a. 11
Phúc âm: Mt 13, 47-53
Thứ Sáu trong tuần XVII Thường niên ngày
31 tháng 7
Bài đọc: Lv 23, 1. 4-11. 15-16. 27. 34b-37
Đáp ca: Tv 80, 3-4. 5-6ab.
10-11ab
Phúc âm: Mt 13, 54-58
Thứ Bảy trong tuần XVII Thường niên ngày
1 tháng 8
Bài đọc: Xh 40, 14-19. 32-36
Đáp ca: Tv 83, 3. 4. 5-6a và 8a. 11
Phúc âm: Mt 13, 47-53
Chúa Nhật thứ XVIII Thường niên ngày 2 tháng 8
Bài đọc I: Xh 16, 2-4. 12-15
Đáp ca: Tv 77, 3 và 4bc. 23-24. 25 và 54
Bài đọc II: Ep 4, 17. 20-24
Phúc âm: Ga 6, 24-35
HỌC HỎI KINH THÁNH
Chúa Nhật XVIII Thường niên – năm B
Phúc âm: Ga 6, 24-35
24 Vậy khi dân chúng thấy Đức Giê-su cũng như các môn đệ đều không có ở
đó, thì họ xuống thuyền đi Ca-phác-na-um tìm Người.25
Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ
vậy?”26 Đức Giê-su đáp: “Thật, tôi bảo thật các
ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông
đã được ăn bánh no nê.27 Các ông hãy ra công
làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực trường tồn
đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi
vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận.”28
Họ liền hỏi Người: “Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn?”29 Đức Giê-su trả lời: “Việc Thiên Chúa muốn cho các
ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến.”30 Họ
lại hỏi: “Vậy chính ông, ông làm được dấu lạ nào cho chúng tôi thấy để tin ông?
Ông sẽ làm gì đây?31 Tổ tiên chúng tôi đã ăn
man-na trong sa mạc, như có lời chép: Người đã cho họ ăn bánh bởi
trời.”
32 Đức Giê-su đáp: “Thật, tôi bảo thật các ông, không phải ông Mô-sê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, mà chính là Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực,33 vì bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian.”34 Họ liền nói: “Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy.”35 Đức Giê-su bảo họ: “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!
32 Đức Giê-su đáp: “Thật, tôi bảo thật các ông, không phải ông Mô-sê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, mà chính là Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực,33 vì bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian.”34 Họ liền nói: “Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy.”35 Đức Giê-su bảo họ: “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!
(Bản dịch nhóm CGKPV)
Suy niệm
1. Nếu không có bánh, chúng ta sẽ chết. Cơm bánh có khả năng duy trì sự
sống cho chúng ta nhưng đó là một khả năng giới hạn. Khi nói “Tôi là bánh ban sự
sống”, Đức Giêsu cho hiểu là tương quan giữa bản thân Người với loài người cùng
một kiểu như tương quan giữa cơm bánh và chúng ta, nhưng sự sống Người ban là sự
sống vĩnh cửu, chứ không chỉ là sự sống trần gian giới hạn. Người mạnh hơn cái
chết, Người muốn đưa chúng ta đi sang bên kia cái chết. Nhưng chúng ta phải chạy
đến với Người, phải tin vào Người.
2. Tôi tin vào Đức Giêsu khi tôi tự liên kết hoàn toàn với Người và để
cho Người hoàn toàn quy định đời sống tôi. Đức tin có thể là như một dây liên kết
mong manh và yếu kém; còn nếu một dây liên kết quan trọng, vững chắc và thiết yếu đối với cuộc sống, thì nó được diễn tả ra bằng
một tình bạn chân thật hoặc một cuộc hôn nhân đích thực. Khi tin vào Đức Giêsu,
dây liên kết ta có với Người sẽ có sức mạnh và có khả năng ban sự sống tối đa.
3. Chúng ta ngại để cho Thiên Chúa đi vào trong cuộc sống chúng ta và
làm việc ở đó. Để biện minh cho việc chúng ta lùi lại trước đòi hỏi của Người,
chúng ta vận dụng một chiến thuật khác để “câu giờ”, chúng ta đặt ra một điều
kiện: “Ông đã làm dấu lạ nào… ? Ông đã làm gì?” (c. 30). Chúng ta đã thấy hoạt
động của Thiên Chúa trong đời sống chúng ta, nhưng chúng ta vẫn tìm cách từ chối
tin vào Người. Thiên Chúa lại chỉ thích nói với con tim chúng ta bằng những dấu
chỉ kín đáo hầu chúng ta vẫn còn tự do mà từ khước tiếng gọi của Người. Thiên
Chúa muốn được yêu mến bởi những người con tự do, chứ không phải được tôn thờ bởi
những tên nô lệ khiếp nhược.
(Lm PX Vũ Phan
Long, ofm)
Eighteenth Sunday in Ordinary
Time – Year B
Gospel: Jn 6:24-35
When the
crowd saw that neither Jesus nor his disciples were there, they themselves got into boats and came to Capernaum looking for Jesus. And when they found him across the sea they
said to him, “Rabbi, when did you
get here?” Jesus answered them
and said, “Amen, amen, I say to
you, you are looking for
me not because you saw signs but because you ate
the loaves and were filled. Do not work for food
that perishes but for the food that
endures for eternal life, which the Son of Man
will give you. For on him the
Father, God, has set his seal.” So they said to him, “What can we do to accomplish the works of
God?” Jesus answered and
said to them, “This is the work of
God, that you believe in the one he sent.” So they said
to him, “What sign can you do,
that we may see and believe in you? What can you
do? Our ancestors ate
manna in the desert, as it is written: He gave them
bread from heaven to eat.” So Jesus said to
them, “Amen, amen, I say to
you, it was not Moses who
gave the bread from heaven; my Father gives you
the true bread from heaven. For the bread of God
is that which comes down from heaven and gives
life to the world.”
So they said
to him, “Sir, give us this
bread always.” Jesus said to them, “I am the bread of life; whoever comes to me will never hunger, and whoever believes in me will never
thirst.”
(http://usccb.org/bible/readings/080215.cfm)
Reflection
Every now and then we hear talk about developing a pill that would
contain all the nourishment we would need. Take the pill and our food supply
for the day is finished. The lure of such a pill would be that there would be
no more hunger, we wouldn’t worry so much about the weather’s impact on
agriculture, we would be freed from cooking and cleaning up. We hear about such
a pill, but most of us react quite negatively, even after considering its
benefits. We know that there is so much more to nourishment than simply giving
the body what it needs to be an efficient living “machine.” Eating includes
being satisfied, engaging in a social event, choosing a variety of interesting
tastes. In this Sunday’s gospel, the crowd is seeking Jesus. They have been fed
with the bread and fish abundantly provided by Jesus (last Sunday’s gospel
about the multiplication of the loaves). They want more. What they were not
prepared for was that the bread Jesus offers is so much more than food that
satisfies their immediate hunger; it is so much more than a “pill” that takes
care of nourishment needs.
The bread the crowd seeks is perishable. They eat this bread but become
hungry again - they must keep procuring this bread. The bread Jesus offers is
eternal. Those who eat this bread will never hunger again. They cannot procure
this bread because it is the Father’s gift: the “true bread from heaven” that
is Jesus himself. There is a tension - a grave misunderstanding - between what
the crowd seeks and what Jesus offers. What do we seek?
Do we seek only nourishment? Or do we seek the Bread only God can give -
Bread that is abundant and Life-giving? God’s abundance is a sign of messianic
times, of God’s reign being established, of eternal Life. Our sharing in this
abundance is already a sharing in the fullness of Life to come. The “bread of
God . . . which comes down from heaven . . . gives life to the world.” We
consume the bread from heaven so that the mystery of Life may consume us,
drawing us to eternal Life.
To the point: The bread the crowd seeks is perishable. They eat this
bread but become hungry again - they must keep procuring this bread. The bread
Jesus offers is eternal. Those who eat this bread will never hunger again. They
cannot procure this bread because it is the Father’s gift: the “true bread from
heaven” that is Jesus himself. There is a tension - a grave misunderstanding - between
what the crowd seeks and what Jesus offers. What do we seek?
(Source: Living Liturgy 2015)