Chúa Nhật thứ 30 Thường niên năm C



Chúa Nhật thứ 30 Thường niên năm C


Thứ Hai trong tuần 30 Thường niên ngày 24 tháng 10

Bài đọc: Ep 4, 32 - 5, 8
Đáp ca: Tv 1, 1-2. 3. 4 và 6  
Phúc âm: Lc 13, 10-17  

Thứ Ba trong tuần 30 Thường niên ngày 25 tháng 10
Bài đọc: Ep 5, 21-33
Đáp ca: Tv 127, 1-2. 3. 4-5
Phúc âm: Lc 13, 18-21

Thứ Tư trong tuần 30 Thường niên ngày 26 tháng 10
Bài đọc: Ep 6, 1-9
Đáp ca: Tv 144, 10-11. 12-13ab. 13cd-14
Phúc âm: Lc 13, 22-30

Thứ Năm trong tuần 30 Thường niên ngày 27 tháng 10
Bài đọc: Ep 6, 10-20
Đáp ca: Tv 143, 1. 2. 9-10
Phúc âm: Lc 13, 31-35

Thứ Sáu trong tuần 30 Thường niên ngày 28 tháng 10, thánh Simon và Giuđa tông đồ. Lễ kính.
Bài đọc: Ep 2, 19-22
Đáp ca: Tv 18, 2-3. 4-5
Phúc âm: Lc 6, 12-19

Thứ Bảy trong tuần 30 Thường niên ngày 29 tháng 10
Bài đọc: Pl 1, 18b-26
Đáp ca: Tv 41, 2. 3. 5bcd  
Phúc âm: Lc 14, 1. 7-11

Chúa Nhật thứ 31 Thường niên năm C ngày 30 tháng 10
Bài đọc I: Kn 11, 23 - 12, 2
Đáp ca: Tv 144, 1-2. 8-9. 10-11. 13cd-14
Bài đọc II: 2 Tx 1, 11 - 2, 2
Phúc âm: Lc 19, 1-10


HỌC HỎI KINH THÁNH

Chúa Nhật 31 Thường niên năm C


Phúc âm: Lc 19, 1-10

1 Sau khi vào Giê-ri-khô, Đức Giê-su đi ngang qua thành phố ấy.2 Ở đó có một người tên là Da-kêu; ông đứng đầu những người thu thuế, và là người giàu có.3 Ông ta tìm cách để xem cho biết Đức Giê-su là ai, nhưng không được, vì dân chúng thì đông, mà ông ta lại lùn.4 Ông liền chạy tới phía trước, leo lên một cây sung để xem Đức Giê-su, vì Người sắp đi qua đó.5 Khi Đức Giê-su tới chỗ ấy, thì Người nhìn lên và nói với ông: “Này ông Da-kêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!”6 Ông vội vàng tụt xuống, và mừng rỡ đón rước Người.7 Thấy vậy, mọi người xầm xì với nhau: “Nhà người tội lỗi mà ông ấy cũng vào trọ!”8 Ông Da-kêu đứng đó thưa với Chúa rằng: “Thưa Ngài, đây phân nửa tài sản của tôi, tôi cho người nghèo; và nếu tôi đã chiếm đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn.”9 Đức Giê-su mới nói về ông ta rằng: “Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà này, bởi người này cũng là con cháu tổ phụ Áp-ra-ham.10 Vì Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất.”

(Bản dịch nhóm CGKPV)

Suy niệm 

1. Dakêu đã bị xã hội đẩy ra bên lề và khép lại với chính ông. Nhưng ông đã không chịu ở lại trong vòng tròn khép kín mà xã hội đã nhốt ông vào, đó là thế giới của tiền bạc và những quan hệ không lương thiện; ông tìm cách “thấy” Đức Giêsu, và thế là ông được cứu. Khép kín vào chính mình, con người không bao giờ thoát khỏi tội lỗi của mình; muốn được cứu, ta cần phải mở ra với Đức Giêsu. Trong đời sống thiêng liêng, chúng ta hiểu: Đức Giêsu chờ đợi chúng ta đến với Người, nhưng Người cũng chờ đợi chúng ta sẵn sàng đón tiếp Người vào nhà.

2. Trong bất cứ cộng đoàn nào, bao giờ cũng có những người sợ đến gần những “người thu thuế”, những “kẻ tội lỗi”, những người không có danh thơm tiếng tốt... Bạn thử hình dung xem mình đang nghĩ về người khác thế nào? Đức Giêsu không làm như thế. Người đã nắm lấy bàn tay Dakêu đang rụt rè đưa ra về phía Người. Người lấy sáng kiến và đặt Dakêu trên một nẻo đường mới. 

3. Tất cả những thái độ và lời nói rất “người” (sự quan tâm, cử chỉ thân ái, lời nói dịu dàng...) có thể đưa người khác đến những biến đổi rất “thánh”. Môn đệ Đức Giêsu phải sống thế nào để bằng sự hiện diện và lối sống của mình, ngày “hôm nay” của Thiên Chúa xuất hiện cho anh chị em mình. Hôm nay Đức Giêsu vẫn đang ban ơn cứu độ qua Lời Người, các bí tích, qua Giáo Hội. Nếu bạn là thừa tác viên Lời Chúa hoặc bí tích, bạn đã có ý thức về cung cách cử hành thế nào để Đức Giêsu đến được với anh chị em của bạn?

4. Tấm gương của người môn đệ chính là thầy Giêsu: Người đã không ngại bị đánh giá tiêu cực để khỏi phản bội sứ mạng cứu thế. Người môn đệ của Đức Giêsu sẽ có những lúc phải chọn lựa như thế. Tuy nhiên, ngay trong đời thường, qua các sinh hoạt nghề nghiệp, thăm viếng, có khi nào bạn nghĩ là bạn sinh hoạt, thăm viếng theo ý muốn của Thiên Chúa?  

(Lm PX Vũ Phan Long, ofm)

Thirty-first Sunday in Ordinary Time – Year C

Gospel: Lk 19:1-10

At that time, Jesus came to Jericho and intended to pass through the town. Now a man there named Zacchaeus, who was a chief tax collector and also a wealthy man, was seeking to see who Jesus was; but he could not see him because of the crowd, for he was short in stature. So he ran ahead and climbed a sycamore tree in order to see Jesus, who was about to pass that way. When he reached the place, Jesus looked up and said, “Zacchaeus, come down quickly, for today I must stay at your house.” And he came down quickly and received him with joy. When they all saw this, they began to grumble, saying, “He has gone to stay at the house of a sinner.” But Zacchaeus stood there and said to the Lord, “Behold, half of my possessions, Lord, I shall give to the poor, and if I have extorted anything from anyone I shall repay it four times over.” And Jesus said to him, “Today salvation has come to this house because this man too is a descendant of Abraham. For the Son of Man has come to seek and to save what was lost.”

(http://www.usccb.org)

Reflection

When do we find ourselves up a tree? When we are in a difficult situation and can’t seem to find a way out. The idea is to climb down, to find a solution. In this gospel story, Zacchaeus does the opposite. He goes up a tree to solve his problem. What’s not to like about this Zacchaeus story? All kinds of things feed our imagination. A “wealthy man” throws aside social propriety and does what an enthusiastic little kid would do - he climbs a tree! And he doesn’t pick an easy tree - he climbs a sycamore tree, a very tall tree, one without branches close to the ground. He chooses a very difficult way to get what he wants: “to see who Jesus was.” And he gets more than he climbed for - Jesus tells him, “Today salvation has come to this house.” Zacchaeus’s short stature kept him from seeing Jesus with his physical eyes. His ardent desire to encounter Jesus, however, indicates that he had already seen him with the eyes of his heart. Encountering Jesus does not depend upon the goodness of one’s life, but encountering him can bring about conversion of life. Zacchaeus chooses to put his life in right order. For this does Zacchaeus come to salvation. Encountering Jesus and choosing to put our own life in right order brings us to the same salvation. We only need to see Jesus with the eyes of our hearts wide open. All of us are invited to salvation. Those are saved who seek Jesus (Zacchaeus made the first step when he climbed the sycamore tree to see Jesus) and are open to being sought by him (Jesus stayed at his house). Those are saved who change their lives when they encounter Jesus. Seeing Jesus isn’t enough. Encounter must lead to a faith relationship that makes a difference in our lives. Moreover, since Jesus continues his saving mission through us his followers, we must be equally responsive to others. We must put our own affairs in order and care for those in any need. We must also live in such a way that when others encounter us, they encounter Jesus. Zacchaeus is the last person Luke’s gospel mentions before Jesus enters Jerusalem - it is as though Luke chooses to end his gospel account with a memorable story about why Jesus came: “For the Son of Man has come to seek/ and to save what was lost.” If “salvation has come” even for this short tax col- lector, then who would ever be excluded?


To the point:


Zacchaeus’s short stature kept him from seeing Jesus with his physical eyes. His ardent desire to encounter Jesus, however, indicates that he had already seen him with the eyes of his heart. Encountering Jesus does not depend upon the goodness of one’s life, but encountering him can bring about conversion of life. Zacchaeus chooses to put his life in right order. For this does Zacchaeus come to salvation. Encountering Jesus and choosing to put our own life in right order brings us to the same salvation. We only need to see Jesus with the eyes of our hearts wide open.
 

(Source: Living Liturgy 2016)