Chúa Nhật thứ 3 mùa Chay năm A




Chúa Nhật thứ 3 mùa Chay năm A

Thứ Hai trong tuần 3 mùa Chay ngày 20 tháng 3, lễ Thánh Giuse. Lễ trọng.
Bài đọc 1: 2 Sm 7, 4-5a. 12-14a. 16
Đáp ca: Tv 88, 2-3. 4-5. 27 và 29
Bài đọc 2: Rm 4, 13. 16-18. 22
Phúc âm: Mt 1, 16. 18-21. 24a

Thứ Ba trong tuần 3 mùa Chay ngày 21 tháng 3
Bài đọc: Đn 3, 25. 34-43
Đáp ca: Tv 24, 4bc-5ab. 6-7bc. 8-9
Phúc âm: Mt 18, 21-35

Thứ Tư trong tuần 3 mùa Chay ngày 22 tháng 3
Bài đọc: Đnl 4, 1. 5-9
Đáp ca: Tv 147, 12-13. 15-16. 19-20
Phúc âm: Mt 5, 17-19

Thứ Năm trong tuần 3 mùa Chay ngày 23 tháng 3
Bài đọc: Gr 7, 23-28
Đáp ca: Tv 94, 1-2. 6-7. 8-9
Phúc âm: Lc 11, 14-23

Thứ Sáu trong tuần 3 mùa Chay ngày 24 tháng 3
Bài đọc: Hs 14, 2-10
Đáp ca: Tv 80, 6c-8a. 8bc-9. 10-11ab. 14 và 17
Phúc âm: Mc 12, 28b-34

Thứ Bảy trong tuần 3 mùa Chay ngày 25 tháng 3, lễ Truyền tin. Lễ trọng.
Bài đọc 1: Is 7, 10-14
Đáp ca: Tv 39, 7-8a. 8b-9. 10. 11
Bài đọc 2:  Dt 10, 4-10
Phúc âm: Lc 1, 26-38

Chúa Nhật thứ 4 mùa Chay năm A ngày 26 tháng 3
Bài đọc I: 1 Sm 16, 1b. 6-7. 10-13a
Đáp ca: Tv 22, 1-3a. 3b-4. 5. 6
Bài đọc II: Ep 5, 8-14
Phúc âm: Ga 9, 1-41

HỌC HỎI KINH THÁNH

Chúa Nhật thứ 4 mùa Chay năm A

Phúc âm: Ga 9, 1-41

1 Ði ngang qua, Ðức Giêsu nhìn thấy một người mù từ thuở mới sinh. 2 Các môn đệ hỏi Người: "Thưa Thầy, ai đã phạm tội khiến người này sinh ra đã bị mù, anh ta hay cha mẹ anh ta?" 3 Ðức Giêsu trả lời: "Không phải anh ta, cũng chẳng phải cha mẹ anh ta đã phạm tội. Nhưng chuyện đó xảy ra là để các việc của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh. 4 Chúng ta phải làm những việc của Ðấng đã sai Thầy, khi trời còn sáng; đêm đến, không ai có thể làm việc được. 5 Bao lâu Thầy còn ở thế gian, Thầy là ánh sáng thế gian". 6 Nói xong, Ðức Giêsu nhổ nước miếng xuống đất, trộn thành bùn và xức vào mắt người mù, 7 rồi bảo anh ta: "Anh hãy đến hồ Silôác mà rửa (Silôác có nghĩa là: người được sai phái). Vậy anh ta đến rửa ở hồ, và khi về thì nhìn thấy được. 8 Các người láng giềng và những kẻ trước kia thường thấy anh ta ăn xin mới nói: "Hắn không phải là người vẫn ngồi ăn xin đó sao?" 9 Có người nói: "Chính hắn đó!" Kẻ khác lại nói rằng: "Không phải đâu! Nhưng là một đứa nào giống hắn đó thôi!" Còn anh ta thì quả quyết: "Chính tôi đây!" 10 Người ta liền hỏi anh: "Vậy, làm sao mắt anh lại mở ra được như thế?" 11 Anh ta trả lời: "Người tên là Giêsu đã trộn một chút bùn, xức vào mắt tôi, rồi bảo: 'Anh hãy đến hồ Silôác mà rửa'. Tôi đã đi, và sau khi rửa tôi nhìn thấy được". 12 Họ lại hỏi anh: "Ông ấy đâu?" Anh ta đáp: "Tôi không biết". 13 Họ dẫn kẻ trước đây bị mù đến với những người Pharisêu. 14 Nhưng ngày Ðức Giêsu trộn chút bùn và làm mắt anh mở ra lại là ngày sabát. 15 Vậy, các người Pharisêu hỏi thêm một lần nữa làm sao anh nhìn thấy được. Anh trả lời: "Ông ấy lấy bùn thoa vào mắt tôi, tôi rửa và tôi nhìn thấy". 16 Trong nhóm Pharisêu, người thì nói: "Ông ta không thể là người của Thiên Chúa được, vì không giữ ngày sabát"; kẻ thì bảo: "Một người tội lỗi sao có thể làm được những dấu lạ như vậy?" Thế là họ đâm ra chia rẽ. 17 Họ lại hỏi người mù: "Còn anh, anh nghĩ gì về người đã mở mắt cho anh?" Anh đáp: "Người là một vị ngôn sứ!" 18 Người Dothái không tin là trước đây anh bị mù mà nay nhìn thấy được, nên đã gọi cha mẹ anh ta đến. 19 Họ hỏi: "Anh này có phải là con ông bà không? Ông bà nói là anh bị mù từ khi mới sinh, vậy sao bây giờ anh lại nhìn thấy được?" 20 Cha mẹ anh đáp: "Chúng tôi biết nó là con chúng tôi, nó bị mù từ khi mới sinh. 21 Còn bây giờ làm sao nó thấy được, chúng tôi không biết, hoặc có ai đã mở mắt cho nó, chúng tôi cũng chẳng hay. Xin các ông cứ hỏi nó; nó đã lớn khôn rồi, tự nó nói về mình được." 22 Cha mẹ anh nói thế vì sợ người Dothái. Thật vậy, người Dothái đã đồng lòng trục xuất khỏi hội đường kẻ nào dám tuyên xưng Ðức Giêsu là Ðấng Kitô. 23 Vì thế, cha mẹ anh mới nói: "Nó đã khôn lớn rồi, xin các ông cứ hỏi nó". 24 Một lần nữa, họ gọi người trước đây bị mù đến và bảo: "Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa. Chúng ta đây, chúng ta biết ông ấy là người tội lỗi". 25 Anh ta đáp: "Ông ấy có phải là người tội lỗi hay không, tôi không biết. Tôi chỉ biết một điều: Trước đây tôi bị mù mà nay tôi nhìn thấy được!" 26 Họ mới nói với anh: "Ông ấy đã làm gì cho anh? Ông ấy đã mở mắt cho anh thế nào?" 27 Anh trả lời: "Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông vẫn không chịu nghe. Tại sao các ông còn muốn nghe lại chuyện đó nữa? Hay các ông cũng muốn làm môn đệ ông ấy chăng?" 28 Họ liền mắng nhiếc anh: "Có mày mới là môn đệ của ông ấy; còn chúng ta, chúng ta là môn đệ của ông Môsê. 29 Chúng ta biết rằng Thiên Chúa đã nói với ông Môsê; nhưng chúng ta không biết ông ấy ở đâu mà đến". 30 Anh đáp: "Kể cũng lạ thật! Các ông không biết ông ấy bởi đâu mà đến, thế mà ông ấy lại là người đã mở mắt cho tôi! 31 Chúng ta biết: Thiên Chúa không nhậm lời những kẻ tội lỗi; còn ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý của Người, thì Người nhậm lời kẻ ấy. 32 Xưa nay chưa hề nghe nói có ai đã mở mắt cho người mù từ lúc mới sinh. 33 Nếu không phải là người bởi Thiên Chúa mà đến, thì ông ta đã chẳng làm được gì". 34 Họ đối lại: "Mày sinh ra tội lỗi ngập đầu, thế mà mày lại muốn làm thầy chúng ta ư?" Rồi họ trục xuất anh. 35 Ðức Giêsu nghe nói họ đã trục xuất anh, và khi gặp lại anh, Người hỏi: "Anh có tin vào Con Người không?" 36 Anh đáp: "Thưa Ngài, Ðấng ấy là ai để tôi tin?" 37 Ðức Giêsu trả lời: "Anh đã thấy Người. Chính Người đang nói với anh đây". 38 Anh nói: "Thưa Ngài, tôi tin". Rồi anh sấp mình xuống trước mặt Người. 39 Ðức Giêsu nói: "Tôi đến thế gian này chính là để xét xử: cho người không xem thấy được thấy, và kẻ xem thấy lại nên đui mù!" 40 Những người Pharisêu đang đứng ở đó với Ðức Giêsu nghe vậy, liền lên tiếng: "Thế ra cả chúng tôi cũng đui mù hay sao?" 41 Ðức Giêsu bảo họ: "Nếu các ông đui mù, thì các ông đã chẳng có tội. Nhưng giờ đây các ông nói rằng: 'Chúng tôi thấy', nên tội các ông vẫn còn!"

(Bản dịch nhóm CGKPV)

Suy niệm 

1. Hôm nay chúng ta có thể tự hỏi về thái độ của chúng ta khi đứng trước đau khổ của người khác. Chúng ta có tự hỏi là vì sao và do đâu mà có đau khổ này, hoặc mục đích của nỗi đau khổ này là gì chăng? Nhất là chúng ta có biết nhìn sự đau khổ của người khác như Đức Giêsu đã nhìn chăng? Không nên kết luận rằng những người phải khốn khổ là nạn nhân của một số phận mù quáng. Một Kitô hữu chân chính không được nghĩ rằng Thiên Chúa trừng phạt người ta. Sớm hay muộn, Thiên Chúa sẽ làm rạng tỏ nơi họ quyền năng và lòng thương xót của Ngài (x. Rm 8,28).

2. Con đường anh mù đã rảo qua cho chúng ta hiểu cách thức Đức Giêsu hành động trong tư cách là “ánh sáng cho trần gian”. Người không chỉ hiện diện trên mặt đất, Người còn đi gặp loài người, chữa lành họ và dẫn họ đi tới, để họ thấy càng ngày càng rõ hơn là Người từ đâu đến và Người là ai. Dù sao, chúng ta cũng biết rằng không phải chính chúng ta sẽ bảo cho Đức Giêsu biết phải sống thế nào và phải làm gì. Chúng ta cần phải để cho Người chỉ cho biết Người là ai và Người muốn mang đến cho chúng ta điều gì.

3. Anh mù đã càng lúc càng hiểu rõ hơn việc anh được lành. Hôm nay tôi có thể tìm hiểu xem kinh nghiệm nào đã là khởi điểm để tôi hiểu Đức Giêsu ngày càng sâu xa hơn. Cần phải nhớ lại kinh nghiệm anh mù đã trải qua. Vì nhìn nhận Đức Giêsu là Đấng Thiên Chúa sai phái, anh bị tống ra ngoài cộng đoàn; người ta đuổi anh như đuổi một kẻ tội lỗi. Cả cha mẹ anh cũng từ chối bảo vệ anh. Khi đó, niềm tin đưa đến hậu quả là sự cô đơn. Phải vượt lên trên nỗi sợ hãi, sự cả nể, mối bận tâm đến ý kiến của người đời, để có thể sống độc lập, và đi đến tự do chân chính.

4. Con người vừa là ánh sáng vừa là bóng tối. Con người có khả năng tự làm mình ra đui mù, đưa ra những lý do để khỏi thấy, tạo ra cho mình những xác tín giả trá, từ chối mở mắt ra, mà lại nói là mình “đang thấy”. Ánh sáng rất đòi hỏi: nó bắt ta xét lại nhiều chuyện, từ bỏ nhiều thói quen, đôi khi phải đoạn tuyệt với cả một môi trường. Bị đui mù mà biết nhìn nhận mình thiếu ánh sáng và không thấy, thì không phải là một tội; nhưng tự hào là mình biết tất cả về Thiên Chúa và về thế giới và từ chối ánh sáng đến từ Thiên Chúa, điều này đi ngược lại ý muốn của Thiên Chúa, nên là một tội.

(Lm PX Vũ Phan Long, ofm)

Fourth Sunday of Lent – Year A

Gospel: Jn 9:1-41

As Jesus passed by he saw a man blind from birth. His disciples asked him, "Rabbi, who sinned, this man or his parents, that he was born blind?" Jesus answered, "Neither he nor his parents sinned; it is so that the works of God might be made visible through him. We have to do the works of the one who sent me while it is day. Night is coming when no one can work. While I am in the world, I am the light of the world." When he had said this, he spat on the ground and made clay with the saliva, and smeared the clay on his eyes, and said to him, "Go wash in the Pool of Siloam" - which means Sent - . So he went and washed, and came back able to see.

His neighbors and those who had seen him earlier as a beggar said, "Isn't this the one who used to sit and beg?" Some said, "It is, " but others said, "No, he just looks like him." He said, "I am." So they said to him, "How were your eyes opened?" He replied, "The man called Jesus made clay and anointed my eyes and told me, 'Go to Siloam and wash.' So I went there and washed and was able to see." And they said to him, "Where is he?" He said, "I don't know."

They brought the one who was once blind to the Pharisees. Now Jesus had made clay and opened his eyes on a sabbath. So then the Pharisees also asked him how he was able to see. He said to them, "He put clay on my eyes, and I washed, and now I can see." So some of the Pharisees said, "This man is not from God, because he does not keep the sabbath." But others said, "How can a sinful man do such signs?" And there was a division among them. So they said to the blind man again, "What do you have to say about him, since he opened your eyes?" He said, "He is a prophet."

Now the Jews did not believe that he had been blind and gained his sight until they summoned the parents of the one who had gained his sight. They asked them, "Is this your son, who you say was born blind? How does he now see?" His parents answered and said, "We know that this is our son and that he was born blind. We do not know how he sees now, nor do we know who opened his eyes. Ask him, he is of age; he can speak for himself." His parents said this because they were afraid of the Jews, for the Jews had already agreed that if anyone acknowledged him as the Christ, he would be expelled from the synagogue. For this reason his parents said, "He is of age; question him."

So a second time they called the man who had been blind and said to him, "Give God the praise! We know that this man is a sinner." He replied, "If he is a sinner, I do not know. One thing I do know is that I was blind and now I see." So they said to him,
"What did he do to you? How did he open your eyes?" He answered them, "I told you already and you did not listen. Why do you want to hear it again? Do you want to become his disciples, too?" They ridiculed him and said, "You are that man's disciple;
we are disciples of Moses! We know that God spoke to Moses, but we do not know where this one is from." The man answered and said to them, "This is what is so amazing, that you do not know where he is from, yet he opened my eyes. We know that God does not listen to sinners, but if one is devout and does his will, he listens to him. It is unheard of that anyone ever opened the eyes of a person born blind. If this man were not from God, he would not be able to do anything." They answered and said to him, "You were born totally in sin, and are you trying to teach us?" Then they threw him out.

When Jesus heard that they had thrown him out, he found him and said, ADo you believe in the Son of Man?" He answered and said, "Who is he, sir, that I may believe in him?" Jesus said to him, "You have seen him, the one speaking with you is he." He said, "I do believe, Lord," and he worshiped him. Then Jesus said, "I came into this world for judgment, so that those who do not see might see, and those who do see might become blind."

Some of the Pharisees who were with him heard this and said to him, "Surely we are not also blind, are we?" Jesus said to them, "If you were blind, you would have no sin; but now you are saying, 'We see,' so your sin remains.

(http://www.usccb.org)

Reflection

The second creation account in the book of Genesis tells us how “the Lord God formed the man out of the dust of the ground and blew into his nostrils the breath of life” (Gen 2:7, NABRE). God was the first potter! God was the first to have the pleasure of taking dust and water, mixing it and smoothing it, and then drawing it into a divine image into which God breathed God’s very own life. This Sunday’s gospel tells of another divine potter - Jesus, the Son of God - who uses his own saliva to mix with the dust of the earth, make clay, and use it to bring new seeing and believing out of a blind beggar. All the man needed to do was to obey Jesus’ command to “Go wash.” He did so, and was recreated to see with the new eyes of faith. Through baptism we come to a new seeing and we are recreated into being more perfect members of the Body of Christ, more truth-filled images of God. Our own believing-responding to Jesus continually recreates us with new spiritual insight, with deeper believing, with more sure understanding of who Jesus is for us and who we are to be for others. This long gospel intertwines many conversation-encounters on many levels. There is the conversation-encounter of the miracle: Jesus touched, the man “went and washed.” There are the conversation-encounters of relationships: the disciples and Jesus, Jesus and the blind man, the neighbors and the blind man, parents and the Pharisees, Pharisees and the blind man, Pharisees and Jesus. There are the conversation- encounters about seeing: gaining sight, resisting sight; coming to faith, resisting faith. Lent invites us into the same conversation-encounters with Jesus, in which we choose either to be drawn toward Jesus or to turn away from him. Which do we choose? This is our lifelong baptismal challenge. The miracle recorded in this gospel is less about a blind man receiving his sight than it is about the openness of the blind man to having an encounter with Jesus, his willingness to enter into conversation with him, and his readiness to believe and respond in worship. This gospel challenges those who are preparing for the Easter sacraments to deepen their faith in Jesus’ power to recreate them as members of his Body. It challenges all of us to deepen our faith so that we, too, are recreated with ever new Life. Then, like the blind man whom Jesus helps to see, we can exclaim “I do believe” and worship with raised hearts and voices.

To the point:

This long gospel intertwines many conversation-encounters on many levels. There is the conversation-encounter of the miracle: Jesus touched, the man “went and washed.” There are the conversation-encounters of relation- ships: the disciples and Jesus, Jesus and the blind man, the neighbors and the blind man, parents and the Pharisees, Pharisees and the blind man, Pharisees and Jesus. There are the conversation-encounters about seeing: gaining sight, resisting sight; coming to faith, resisting faith. Lent invites us into the same conversation-encounters with Jesus, in which we choose either to be drawn toward Jesus or to turn away from him. Which do we choose?

(Source: Living Liturgy 2017)