Lịch phụng vụ Chúa Nhật 3 Phục sinh năm C




Chúa Nhật thứ 3 Phục sinh năm C ngày 10 tháng 4

Thứ Hai trong tuần 3 Phục sinh ngày 11 tháng 4, thánh Stanislaus, Giám mục, tử đạo. Lễ nhớ.
Bài đọc: Cv 6, 8-15
Đáp ca: Tv 118, 23-24. 26-27. 29-30
Phúc âm: Ga 6, 22-29

Thứ Ba trong tuần 3 Phục sinh ngày 12 tháng 4
Bài đọc: Cv 7, 51-59
Đáp ca: Tv 30, 3cd-4. 6ab và 7b và 8a. 17 và 21ab
Phúc âm: Ga 6, 30-35

Thứ Tư trong tuần 3 Phục sinh ngày 13 tháng 4, thánh Đa minh Phạm Trọng Khảm. Lễ nhớ.
Bài đọc: Cv 8, 1-8
Đáp ca: Tv 65, 1-3a. 4-5. 6-7a
Phúc âm: Ga 6, 35-40

Thứ Năm trong tuần 3 Phục sinh ngày 14 tháng 4
Bài đọc: Cv 8, 26-40
Đáp ca: Tv 65, 8-9. 16-17. 20
Phúc âm: Ga 6, 44-51

Thứ Sáu trong tuần 3 Phục sinh ngày 15 tháng 4
Bài đọc: Cv 9, 1-20
Đáp ca: Tv 116, 1. 2
Phúc âm: Ga 6, 53-60

Thứ Bảy trong tuần 3 Phục sinh ngày 16 tháng 4
Bài đọc: Cv 9, 31-42
Đáp ca: Tv 115, 12-13. 14-15. 16-17
Phúc âm: Ga 6, 61-70

Chúa Nhật thứ 4 Phục sinh năm C ngày 17 tháng 4. Tuần lễ cầu nguyện cho ơn gọi.
Bài đọc I: Cv 13, 14. 43-52
Đáp ca: Tv 99, 2. 3. 5
Bài đọc II: Kh 7, 9. 14b-17
Phúc âm: Ga 10, 27-30

HỌC HỎI KINH THÁNH

Chúa Nhật thứ 4 Phục sinh năm C

Phúc âm: Ga 10, 27-30

Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng : “Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi ; tôi biết chúng và chúng theo tôi. 28 Tôi ban cho chúng sự sống đời đời ; không bao giờ chúng phải diệt vong và không ai cướp được chúng khỏi tay tôi. 29 Cha tôi, Đấng đã ban chúng cho tôi, thì lớn hơn tất cả, và không ai cướp được chúng khỏi tay Chúa Cha. 30 Tôi và Chúa Cha là một.”
(Bản dịch nhóm CGKPV)

Suy niệm 

1. Đức Giêsu là Mục tử tốt lành. Nhưng chính do điểm này, chúng ta hiểu là Người sẽ không làm gì cho các chiên theo cách ép buộc hoặc ngược ý muốn của họ. Đức Giêsu luôn trợ giúp hữu hiệu, nhưng người ta chỉ nhận được sự trợ giúp đó nếu mở lòng ra với Người. Người cũng có thể đi tìm kẻ khép lại với Người, để đưa kẻ ấy về với Người; đó là cách Người cư xử với các kẻ thù. Nhưng để có một sự hợp nhất đích thực, hai bên phải hướng về nhau, nhìn nhận nhau và trân trọng nhau. Chúng ta đi vào hiệp thông với Vị mục tử tốt lành nếu chúng ta nghe tiếng Người và đi theo Người, nếu chúng ta tin tưởng vào sự hướng dẫn của Người và tin rằng Người chỉ cho chúng ta con đường ngay thẳng và ban cho chúng ta sự sống viên mãn.    

2. Đức Giêsu khẳng định rằng không ai có thể hứa cho kẻ khác điều Người hứa, dù có thương yêu kẻ ấy đến đâu: sự sống đời đời, sự bảo vệ khỏi mọi sự dữ, sự hiệp thông bền vững muôn đời. Chúng ta chỉ có thể bảo vệ kẻ khác nếu người này còn sống; đối với Đức Giêsu thì ngược lại, Người không bị giới hạn bởi cái chết. Mục tiêu và đỉnh cao của cuộc đời Đức Giêsu, Mục tử tốt lành, là ban cho chúng ta sự sống đời đời. Nếu Người che chở chúng ta, chúng ta không thể nào bị diệt vong; sự che chở của Người bảo đảm hơn mọi quyền lực trần gian. “Không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa, thể hiện nơi Đức Kitô Giêsu, Chúa chúng ta” (Rm 8,39).    

3. Hôm nay là ngày cầu xin ơn thiên triệu, xin Thiên Chúa ban cho có những mục tử  mới. Chắc chắn chúng ta nài xin Thiên Chúa ban cho có thêm các mục tử tốt lành “như lòng Chúa mong ước” (Gr 3,15), theo gương Đức Giêsu, Vị Mục tử tốt lành. Nhưng cũng cần phải cầu nguyện cho các mục tử đang làm việc trên khắp cánh đồng của Thiên Chúa cũng biết khép mình vào kiểu sống của Đức Giêsu; đồng thời cũng xin Người ban cho có các con chiên biết nghe và đi theo tiếng của Vị Mục tử tốt lành, mà các mục tử đang truyền đạt. Mục tử cần nhớ rằng đoàn chiên được Chúa Cha ký thác cho mình để đưa họ đến sự sống đời đời; con chiên cần nhớ rằng mục tử được gửi đến để làm việc theo chương trình của Chúa Cha.

4. Mục tử cũng như con chiên đều cần suy ngẫm về quan hệ giữa Đức Giêsu và Chúa Cha. Khi đó mục tử và con chiên sẽ hiểu rằng có một thứ độc lập trong nếp sống và trong lối suy tư đưa tới diệt vong, và cũng có một mối quan hệ lệ thuộc, một sự hợp nhất, đưa tới sự phong phú và sự sống dồi dào.


(Lm PX Vũ Phan Long, ofm)

Fourth Sunday of Easter – Year C

Gospel: Jn 10:27-30

Jesus said: “My sheep hear my voice; I know them, and they follow me. I give them eternal life, and they shall never perish. No one can take them out of my hand. My Father, who has given them to me, is greater than all, and no one can take them out of the Father’s hand. The Father and I are one.”

(http://www.usccb.org/bible/readings/041716.cfm)

Reflection

We sometimes hear it said that to give is already to receive. In the very gift-giving, the giver receives intangible but very real benefits in return. Nor do the benefits depend on the size or worth of the gift. Generous, loving gift-giving deepens relationships, strengthens commitment, promotes mutual action. Gift-giving creates memories of goodness, establishes a habit of self-giving, assures the gift-giver of sharing in the dignity of the receiver. The focus of this gospel is giving, giving, giving. The Father gives us to Jesus as his flock. We give Jesus our attentive listening and faithful following. Jesus gives us eternal Life. There are no qualifying words in this gospel at all, no “ifs” about the giving. This is simply the way living risen Life is. Jesus gives us the gift of risen Life; we give Jesus the gift of ourselves. The gospel conveys Jesus’ great, tender care and concern for his “sheep.” This care does not keep his followers from “violent abuse” (first reading) or “great distress” (second reading). It does assure them of protection in the midst of persecution (“No one can take them out of my hand”) and of eternal Life (“they shall never perish”). But this assurance only comes when we followers of Jesus “hear [his] voice” and live out of the personal relationship God offers us. It comes when we give the gift of ourselves in hearing and following. We follow first by listening. The call to follow is a call to faithful obedience (the root word for obedience means “to hear”). In other words, hearing Jesus - heeding his voice - is already an act of following. Heeding Jesus’ voice is already our own participation in proclaiming the Gospel. But probably most importantly, hearing Jesus’ voice is already our participation in risen Life. Ultimately this promise of risen Life is the reassurance and care that Jesus offers: by hearing Jesus’ voice and following him we will not perish. No better care than this could the Good Shepherd give us as gift!

To the point:

The focus of this gospel is giving, giving, giving. The Father gives us to Jesus as his flock. We give Jesus our attentive listening and faithful following. Jesus gives us eternal Life. There are no qualifying words in this gospel at all, no “ifs” about the giving. This is simply the way living risen Life is.

(Source: Living Liturgy 2016)