Đáp ca: Tv 39, 7-8a. 8b-9.
10. 11
Bài đọc II: Dt 10, 4-10
Phúc âm: Lc 1, 26-38
Thứ Ba trong tuần 2 Phục sinh ngày 5 tháng 4
Bài đọc: Cv 4, 32-37
Đáp ca: Tv 92, 1ab. 1c-2. 5
Phúc âm: Ga 3, 7-15
Bài đọc: Cv 5, 17-26
Đáp ca: Tv 33, 2-3. 4-5. 6-7. 8-9
Phúc âm: Ga 3, 16-21
Thứ Năm trong tuần 2 Phục sinh ngày 7 tháng 4
Bài đọc: Cv 5, 27-33
Đáp ca: Tv 33, 2 và 9. 17-18. 19-20
Phúc âm: Ga 3, 31-36
Bài đọc: Cv 5, 34-42
Đáp ca: Tv 26, 1. 4. 13-14
Phúc âm: Ga 6, 1-15
Thứ Bảy trong tuần 2 Phục sinh ngày 9 tháng 4
Bài đọc: Cv 6, 1-7
Đáp ca: Tv 32, 1-2. 4-5. 18-19
Phúc âm: Ga 6, 16-21
Bài đọc I: Cv 5, 27b-32. 40b-41
Đáp ca: Tv 29, 2 và 4. 5 và 6. 11 và 12a và 13b
Bài đọc II: Kh 5, 11-14
Phúc âm: Ga 21, 1-19 (hoặc 1-14)
HỌC HỎI KINH THÁNH
Chúa Nhật 3 Phục sinh năm C
Phúc âm: Ga 21, 1-19
Khi ấy, Đức
Giê-su lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Người tỏ mình ra như
thế này. 2 Ông Si-môn Phê-rô, ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô, ông Na-tha-na-en người
Ca-na miền Ga-li-lê, các người con ông Dê-bê-đê và hai môn đệ khác nữa, tất cả
đang ở với nhau. 3 Ông Si-môn Phê-rô nói với các ông: “Tôi đi đánh cá đây.” Các
ông đáp: “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng
đêm ấy họ không bắt được gì cả.
4 Khi trời đã
sáng, Đức Giê-su đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là
Đức Giê-su. 5 Người nói với các ông: “Này các chú, không có gì ăn ư ?” Các ông
trả lời: “Thưa không.” 6 Người bảo các ông: “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn
thuyền đi, thì sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên
nổi, vì lưới đầy những cá. 7 Người môn đệ được Đức Giê-su thương mến nói với
ông Phê-rô: “Chúa đó!” Vừa nghe nói “Chúa đó!”, ông Si-môn Phê-rô vội khoác áo
vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. 8 Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ
kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một
trăm thước.
9 Bước lên bờ,
các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. 10 Đức
Giê-su bảo các ông: “Đem ít cá mới bắt được tới đây!” 11 Ông Si-môn Phê-rô lên
thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi
ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. 12 Đức Giê-su nói: “Anh em đến
mà ăn!” Không ai trong các môn đệ dám hỏi “Ông là ai?”, vì các ông biết rằng đó
là Chúa. 13 Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho các ông ; rồi cá, Người cũng
làm như vậy. 14 Đó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi
trỗi dậy từ cõi chết.
15 Khi các môn
đệ ăn xong, Đức Giê-su hỏi ông Si-môn Phê-rô: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an,
anh có yêu mến Thầy hơn các anh em này không?” Ông đáp : “Thưa Thầy có, Thầy biết
con thương mến Thầy.” Đức Giê-su nói với ông: “Hãy chăm sóc chiên con của Thầy.”
16 Người lại hỏi: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy không?”
Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con thương mến Thầy.” Người nói: “Hãy chăn dắt
chiên của Thầy.” 17 Người hỏi lần thứ ba: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh
có thương mến Thầy không?” Ông Phê-rô buồn vì Người hỏi tới lần thứ ba: “Anh có
thương mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự; Thầy biết con
thương mến Thầy.” Đức Giê-su bảo: “Hãy chăm sóc chiên của Thầy. 18 Thật, Thầy bảo
thật cho anh biết: lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tuỳ ý.
Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn
anh đến nơi anh chẳng muốn.” 19 Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết
cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông: “Hãy theo Thầy.”
(Bản dịch nhóm CGKPV)
Suy niệm
1. Đức Giêsu Phục Sinh vẫn luôn ở gần bên các môn đệ, âu yếm dõi theo
các hoạt động của họ, nhưng họ không cảm thấy được sự hiện diện này. Và Người
giúp họ thắng vượt những thất bại, nếu họ vâng nghe lời Người chỉ dẫn. Đối với
chúng ta cũng thế, Đức Giêsu Phục Sinh luôn chúc phúc cho công việc chúng ta
làm và vẫn là nguồn ban sự sống cho chúng ta. Chúng ta phải trung thành với những
nhiệm vụ được giao phó và bước theo Người trên đường Người đi.
2. Hình ảnh Đức Giêsu cầm lấy bánh trao cho các môn đệ nhắc lại cho các
ông nhớ rằng Người chính là lương thực nuôi dưỡng các môn đệ. Hôm nay vì Người
đã sống lại, Người đúng là lương thực thần linh, ban sự sống đời đời, giúp cho
các môn đệ đủ sức tiến về quê hương vĩnh cửu.
3. Đức Kitô Phục Sinh tiếp tục hiện diện và hướng dẫn các môn đệ sống và
làm việc bằng Lời của Người. Khi các cộng đoàn Kitô hữu đi theo các lời chỉ bảo
của Người, họ sẽ thấy những kết quả thường phi thường, được bài Tin Mừng hôm
nay tượng trưng bằng lượng cá lớn mà các môn đệ bắt được.
4. Qua hoạt cảnh Đức Giêsu Phục Sinh trao nhiệm vụ mục tử cho Phêrô,
chúng ta hiểu: vị mục tử nhân loại cần nhớ rằng mình chỉ là người được giao phó
nhiệm vụ chăm sóc đàn chiên của chính Đức Giêsu. Như thế, mục tử nhân loại cũng
phải liên tục bước theo Đức Giêsu để có thể chu toàn sứ mạng được ký thác. Để luôn
ở ngang tầm với sứ mạng, người mục tử cứ phải yêu mến Đức Giêsu hơn mọi người
khác.
(Lm PX Vũ Phan
Long, ofm)
Third Sunday of Easter – Year C
Gospel: Jn 21:1-19
At that time,
Jesus revealed himself again to his disciples at the Sea of Tiberias.
He revealed
himself in this way. Together were Simon
Peter, Thomas called Didymus, Nathanael from Cana
in Galilee, Zebedee’s sons, and
two others of his disciples. Simon Peter said to
them, “I am going fishing.” They said to him, “We
also will come with you.” So they went out and
got into the boat, but that night they
caught nothing. When it was already
dawn, Jesus was standing on the shore; but the
disciples did not realize that it was Jesus. Jesus said to them, “Children, have you
caught anything to eat?” They answered him,
“No.” So he said to them,
“Cast the net over the right side of the boat and you will find something.” So they cast it, and were not able to pull it
in because of the number
of fish. So the disciple whom
Jesus loved said to Peter, “It is the Lord.” When Simon Peter heard that it was the Lord, he tucked in his garment, for he was lightly
clad, and jumped into the
sea. The other disciples
came in the boat, for they were not far
from shore, only about a hundred yards, dragging the
net with the fish. When they climbed out
on shore, they saw a charcoal
fire with fish on it and bread. Jesus said to them,
“Bring some of the fish you just caught.” So Simon
Peter went over and dragged the net ashore full of one
hundred fifty-three large fish. Even though there
were so many, the net was not torn. Jesus said to
them, “Come, have breakfast.” And none of the
disciples dared to ask him, “Who are you?” because they
realized it was the Lord. Jesus came over and
took the bread and gave it to them, and in like
manner the fish. This was now the
third time Jesus was revealed to his disciples after being raised from the dead.
When they had
finished breakfast, Jesus said to Simon Peter, “Simon, son of John, do you love me more than
these?” Simon Peter answered
him, “Yes, Lord, you know that I love you.” Jesus said to him, “Feed my lambs.” He then said to Simon Peter a second time, “Simon, son of John, do you love me?” Simon Peter answered him, “Yes, Lord, you
know that I love you.” Jesus said to him,
“Tend my sheep.” Jesus said to him the
third time, “Simon, son of John,
do you love me?” Peter was distressed
that Jesus had said to him a third time, “Do you love
me?” and he said to him, “Lord, you know
everything; you know that I love you.” Jesus said to
him, “Feed my sheep. Amen, amen, I say to
you, when you were younger, you used to dress
yourself and go where you wanted; but when you grow
old, you will stretch out your hands, and someone
else will dress you and lead you where
you do not want to go.”
He said this
signifying by what kind of death he would glorify God. And when he had said this, he said to him,
“Follow me.”
(http://www.usccb.org/bible/readings/041016.cfm)
Reflection
Sometimes people on diets figure that a good way to cut calories and lose
weight is to begin early in the morning and skip breakfast. However,
nutritionists tell us that breakfast is the most important meal of the day.
Breakfast gives us the per- sonal jolt we need to get ourselves going with
school or work or whatever; a bal- anced, nutritious breakfast also jolts our
metabolism and gives us energy. After the resurrection, the disciples need a
jolt. They cannot return to their former way of living. They have encountered
Jesus during his earthly ministry. Now they encounter the risen Christ and are
invited to share in his ongoing ministry. This Sunday’s gospel is one in which
the word “breakfast” occurs (twice). This is the only occurrence of the word in
all of Scripture! It is early in the morning - “already dawn.” The right time
for breakfast with all its advantages. The disciples have been out fishing and,
upon returning to shore, Jesus asks them, “have you caught anything to eat?”
Their answer was a simple, unqualified “No.” No fish, no breakfast. Not so!
Jesus invites them, “Come, have break- fast.” It is as though Jesus knows the
disciples need a jolt - they need to be tugged out of their familiar routine
and transformed. They need the spiritual nutrition of encounter and belief for
them to declare their love and follow with fidelity. This gospel details the
transformation made possible by the risen Christ. Disciples net a great number
of fish after a catch-less night. Peter jumps impetuously into the sea instead
of staying in the boat. Peter thrice declares his love, supplant- ing his
triple denial - a love that is declared “[w]hen they had finished breakfast,”
after Peter is fortified by the gift of breakfast bread and fish, but even more
so by the gift of encounter with the risen Christ. The Resurrection transforms
the way things are. The risen Christ transforms the way we are, enabling us to
obey his ongoing invitation, “Follow me.” We are fortified by Jesus’ risen
Presence, by his invitation to follow, by his own love for us that transforms
our love into faithfulness and fruitfulness. Risen Life forti- fies us for the
transformation needed on our discipleship journey of seeing- believing. Risen
Life is given to us by Christ, but we must also seek it. Risen Life is a gift,
but we must also grasp it.
To the point:
This gospel depicts the transformation made possible by the risen
Christ. Disciples net a great number of fish after a catch-less night. Peter
jumps impetuously into the sea instead of staying in the boat. Peter thrice
declares his love, supplanting his triple denial. The resurrection transforms
the way things are. The risen Christ transforms the way we are, enabling us to
obey his ongoing invitation, “Follow me.”
(Source: Living Liturgy 2016)