Lịch phụng vụ Chúa Nhật thứ 6 Phục sinh năm C



Chúa Nhật thứ 6 Phục sinh năm C, ngày 1 tháng 5

Thứ Hai trong tuần 6 Phục sinh ngày 2 tháng 5, thánh Athanasiô, giám mục tiến sĩ hội thánh. Lễ nhớ.
Bài đọc: Cv 16, 11-15
Đáp ca: Tv 149, 1-2. 3-4. 5 và 6a và 9b
Phúc âm: Ga 15, 26-16, 4

Thứ Ba trong tuần 6 Phục sinh ngày 3 tháng 5, thánh Philiphê và Giacôbê, tông đồ. Lễ kính.
Bài đọc: 1 Cr 15, 1-8
Đáp ca: Tv 18, 2-3. 4-5
Phúc âm: Ga 14, 6-14

Thứ Tư trong tuần 6 Phục sinh ngày 4 tháng 5
Bài đọc: Cv 17, 15. 22 - 18,1
Đáp ca: Tv 148, 1-2. 11-12ab. 12c-14a. 14bcd
Phúc âm: Ga 16, 12-15

Thứ Năm trong tuần 6 Phục sinh ngày 5 tháng 5
Bài đọc: Cv 18,1-8
Đáp ca: Tv 97,1.2-3ab.3cd-4
Phúc âm: Ga 16,16-20

Thứ Sáu trong tuần 6 Phục sinh ngày 6 tháng 5
Bài đọc: Cv 18, 9-18
Đáp ca: Tv 46, 2-3. 4-5. 6-7
Phúc âm: Ga 16, 20-23a

Thứ Bảy trong tuần 6 Phục sinh ngày 7 tháng 5
Bài đọc: Cv 18, 23-28
Đáp ca: Tv 46, 2-3. 8-9. 10  
Phúc âm: Ga 16, 23b-28

Chúa Nhật thứ 7 Phục sinh, lễ Chúa thăng thiên, ngày 8 tháng 5
Cầu nguyện cho các hiền mẫu.
Bài đọc I: Cv 1, 1-11
Đáp ca: Tv 46,2-3.6-7.8-9
Bài đọc II: Ep 1, 17-23
Phúc âm: Lc 24, 46-53

HỌC HỎI KINH THÁNH

Chúa Nhật thứ 7 Phục sinh năm C, lễ Chúa thăng thiên

Phúc âm: Lc 24,46-53

Khi ấy, Đức Giê-su hiện ra với các môn đệ và nói: “Có lời Kinh Thánh chép rằng: Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại; 47 phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. 48 Chính anh em là chứng nhân về những điều này.

49 “Phần Thầy, Thầy sẽ gửi cho anh em điều Cha Thầy đã hứa. Còn anh em, hãy ở lại trong thành, cho đến khi nhận được quyền năng từ trời cao ban xuống.”

50 Sau đó, Người dẫn các ông tới gần Bê-ta-ni-a, rồi giơ tay chúc lành cho các ông. 51 Và đang khi chúc lành, thì Người rời khỏi các ông và được đem lên trời. 52 Bấy giờ các ông bái lạy Người, rồi trở lại Giê-ru-sa-lem, lòng đầy hoan hỷ, 53 và hằng ở trong Đền Thờ mà chúc tụng Thiên Chúa.

(Bản dịch nhóm CGKPV)

Suy niệm 

1. Hôm nay là Chua Giêsu lên trời. Khi mừng đại lễ này, chúng ta tưởng niệm lần cuối cùng Đức Giêsu tỏ mình ra hữu hình với các môn đệ. Người chọn một cách thức hiện diện khác để hỗ trợ các môn đệ trong hoạt động truyền giáo. Từ nay, Người sẽ đồng hành với họ, sẽ hiệp thông với họ khi chia sẻ bữa ăn, sẽ sống động khi họ giải thích Sách Thánh và khi họ ý thức rằng họ đang được đón nhận sự sống viên mãn của Người. Người bỏ cách hiện diện trước đây bằng thân xác, để từ nay hiện diện mãi mãi với mỗi môn đệ.

2. Khi đi về trời, Đức Giêsu cũng chỉ cho chúng ta biết mục tiêu của đời sống chúng ta. Nếu  chúng ta xác tín rằng chúng ta thuộc về “trên cao”, thì chúng ta sẽ phải quy hướng trọn cuộc sống chúng ta về đó. Chúng ta vẫn sống giữa các thực tại trần gian, chúng ta vẫn phải sử dụng các yếu tố trần gian, nhưng không bám víu vào các phương tiện ấy, trái lại, biết dùng chúng cách tích cực mà chuẩn bị cho mình và người khác đi vào cuộc sống vĩnh cửu. Trước ngày đi chịu chết, Đức Giêsu đã cầu nguyện với Chúa Cha: “Lạy Cha, con muốn rằng con ở đâu, thì những người Cha đã ban cho con cũng ở đó với con, để họ chiêm nhưỡng vinh quang của con” (Ga 17,24).

3. Thánh Thần, là quyền năng của Chúa Cha và của Đức Giêsu, luôn ở với Họi Thánh để hỗ trợ Họi Thánh trong sứ mạng đã nhận từ Đức Giêsu. Đọc sách Cv, chúng ta nhận ra được sức năng động của Thánh Thần.

4. Nếu các tín hữu gắn bó mật thiết với Đức Giêsu, họ nhận ra quyền lực vô song của Thiên Chúa trong viẹc cho Đức Giêsu sống lại. Khi đó, họ chỉ có thể cảm thấy tưng bừng hoan hỷ và lời chúc tụng ngợi khen Thiên Chúa sẽ hồn nhiên từ đáy lòng trào dâng lên môi miệng họ. Và trọn cuộc sống của họ là một chứng từ về quyền lực cứu độ của Thiên Chúa mà họ đã trải nghiệm.

(Lm PX Vũ Phan Long, ofm)

Solemnity of the Ascension of the Lord – Year C

Gospel: Lk 24:46-53

Jesus said to his disciples: “Thus it is written that the Christ would suffer and rise from the dead on the third day and that repentance, for the forgiveness of sins, would be preached in his name to all the nations, beginning from Jerusalem. You are witnesses of these things. And behold I am sending the promise of my Father upon you; but stay in the city until you are clothed with power from on high.”

Then he led them out as far as Bethany, raised his hands, and blessed them. As he blessed them he parted from them and was taken up to heaven. They did him homage and then returned to Jerusalem with great joy, and they were continually in the temple praising God.

(http://www.usccb.org)

Reflection

Human beings began wearing clothes around 100,000 or so years ago. Other members of the animal kingdom have “natural” clothes: their hides, scales, or shells. Human beings, however, are the only animals that fashion clothes, and this for various purposes. Among utilitarian uses, we put on clothes to keep warm, to protect us from rain and other elements, to insulate us from heat or danger, to mark us as having a particular job, purpose, or rank. Among the aesthetic uses of clothes, we wear clothes to enhance our skin color, body shape, or hide imperfections. Clothes can adorn us with status, mark a special occasion, and differentiate genders or cultures. Clothes can make us look more attractive and more powerful looking. All these differing uses of clothes, however, have one thing in common: clothes are always something added to us, apart from our being, and can be put on or taken off.
In this gospel Jesus speaks to his disciples about being “clothed with power from on high.” We can reject Jesus’ offer of a unique clothing, not pay attention to it, not use it rightly. Or we can wear this clothing with dignity and gratitude. The clothing Jesus offers us is not something made from plant fibers or animal skins. This clothing is a power that is the Holy Spirit who takes up divine abode within us.

Jesus’ ascension is inseparable from Pentecost. The disciples continue Jesus’ ministry of preaching the Good News of death leading to risen Life only after they have been “clothed with power from on high.” This is a “clothing” worn on the inside, a personal Presence - the Holy Spirit who empowers them to be a new Presence of Christ in the world after his ascension. Jesus’ blessing before he was “taken up to heaven” was his last action-word in their midst. His blessing was his affirmation of the action-word they were to become on Pentecost. We disciples become for our world, through the power of the Holy Spirit, who Jesus was for his world: the visible promise of salvation unfolding through action-words that pack the power of the Holy Spirit. Our being clothed in the power of the Holy Spirit is neither merely utilitarian nor simply aesthetic. This clothing changes us into those who become members of the very Body of Christ. This clothing becomes a habit of Life.

Jesus’ ascension, for us, is a gift and commissioning. We receive the gift of the Holy Spirit. We preach and teach in his name. We don’t do this on our own, as Jesus promised. We can’t set out to take up Jesus’ mission to preach the Good News until we open ourselves to the Holy Spirit’s Presence with and among us. This ensures us that our work isn’t ours but Christ’s. Ultimately our mission is to preach not simply events but a Person - Jesus Christ, the risen One. Even more: with the Spirit, we are the Presence of the risen Lord. This clothing is unequaled.

To the point:

Jesus’ ascension is inseparable from Pentecost. The disciples continue Jesus’ ministry of preaching the Good News of death leading to risen Life only after they have been “clothed with power from on high.” This is a “clothing” worn on the inside, a personal Presence - the Holy Spirit who empowers them to be a new Presence of Christ in the world after his ascension. Jesus’ blessing before he was “taken up to heaven” was his last action-word in their midst. His blessing was his affirmation of the action-word they were to become on Pentecost.

(Source: Living Liturgy 2016)