Chúa Nhật thứ 22 Thường niên năm C



Chúa Nhật thứ 22 Thường niên năm C

Thứ Hai trong tuần 22 ngày 29 tháng 8, thánh Gioan Tẩy giả bị trảm quyết, lễ nhớ.
Bài đọc: Gr 1,17-19
Đáp ca:  Tv 70,1-2.3-4a.5-6ab.15ab và 17
Phúc âm: Mc 6,17-29

Thứ Ba trong tuần 22 ngày 30 tháng 8
Bài đọc: 1 Cr 2, 10b-16
Đáp ca: Tv 144, 8-9. 10-11. 12-13ab. 13cd-14
Phúc âm: Lc 4, 31-37

Thứ Tư trong tuần 22 ngày 31 tháng 8
Bài đọc: 1 Cr 3, 1-9
Đáp ca: Tv 32, 12-13. 14-15. 20-21
Phúc âm: Lc 4, 38-44

Thứ Năm trong tuần 22 ngày 1 tháng 9
Bài đọc: 1 Cr 3, 18-23
Đáp ca: Tv 23, 1-2. 3-4ab. 5-6
Phúc âm: Lc 5, 1-11

Thứ Sáu trong tuần 22 ngày 2 tháng 9
Bài đọc: 1 Cr 4, 1-5
Đáp ca: Tv 36, 3-4. 5-6. 27-28. 39-40
Phúc âm: Lc 5, 33-39

Thứ Bảy trong tuần 22 ngày 3 tháng 9, thánh Gregorio Cả, giáo hoàng, tiến sĩ hội thánh, lễ nhớ.
Bài đọc: 1 Cr 4, 6b-15
Đáp ca: Tv 144, 17-18. 19-20. 21
Phúc âm: Lc 6, 1-5

Chúa Nhật thứ 23 Thường niên năm C ngày 4 tháng 9
Bài đọc I: Kn 9, 13-18
Đáp ca: Tv 89, 3-4. 5-6. 12-13. 14 và 17
Bài đọc II: Plm 9b-10. 12-17
Phúc âm: Lc 14, 25-33

HỌC HỎI KINH THÁNH

Chúa Nhật 23 Thường niên năm C

Phúc âm: Lc 14, 25-33

25 Khi ấy, có rất đông người cùng đi đường với Đức Giê-su. Người quay lại bảo họ:
26 “Ai đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được. 27 Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được.
28 “Quả thế, ai trong anh em muốn xây một cây tháp, mà trước tiên lại không ngồi xuống tính toán phí tổn, xem mình có hoàn thành nổi không? 29 Kẻo lỡ ra, đặt móng rồi, lại không có khả năng làm xong, thì mọi người thấy vậy sẽ lên tiếng chế diễu mà bảo: 30 ‘Anh ta đã khởi công xây, nhưng chẳng có sức làm cho xong việc.’ 31 Hoặc có vua nào đi giao chiến với một vua khác, mà trước tiên lại không ngồi xuống bàn tính xem mình có thể đem một vạn quân ra, đương đầu với đối phương dẫn hai vạn quân tiến đánh mình chăng? 32 Nếu không đủ sức, thì khi đối phương còn ở xa, ắt nhà vua đã phải sai sứ đi cầu hoà. 33 Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được.”

(Bản dịch nhóm CGKPV)

Suy niệm 

1. Ai muốn làm môn đệ Đức Giêsu, muốn thực sự làm Kitô hữu, thì cần phải biết các điều kiện được đề ra, và phải suy nghĩ xem mình có khả năng đáp ứng chăng. Nếu dừng lại giữa đường rồi bỏ cuộc, thì chẳng nghĩa lý gì. Đức Giêsu muốn người ta đi theo Người cách ý thức và có cân nhắc. Các điều kiện được nêu ra không chỉ có giá trị cho một thiểu số ưu tuyển, nhưng cho mọi người. Bước theo Đức Giêsu có nghĩa là tuyệt đối không bám víu vào các của cải vật chất, và phải sử dụng chúng tùy theo dây liên kết chúng ta với Đức Giêsu.

2. Dây liên kết người ta với Đức Giêsu phải có quyền ưu tiên hơn mọi liên hệ khác. Tình yêu đối với Người không loại trừ tình yêu đối với loài người, trái lại là đàng khác. Đức Giêsu muốn chúng ta yêu thương người thân cận. Và tình yêu đối với Người đòi hỏi chúng ta chu toàn ý muốn của Người. Nhưng tương quan với người thân cận phải được qui định bởi tương quan với Đức Giêsu và phải được tháp nhập vào trong tương quan này. Nếu phải chọn lựa giữa Đức Giêsu và một người gần gũi với ta, ta phải chọn Đức Giêsu. Đàng khác, ta phải đào luyện tương quan của mình với người thân cận thế nào để không gây rối cho tương quan của ta với Đức Giêsu. Tiêu chuẩn tối hậu của đời sống chúng ta không phải là nguyện vọng hoặc ý muốn của người thân cận, hoặc sở thích của người ấy, hay là sự hòa hợp với người ấy, nhưng là ý muốn của Đức Giêsu và con đường trên đó Người đang đi mà dẫn dắt chúng ta. Người Kitô hữu không được tìm cách sống hài hòa với người thân cận ngược lại với ý muốn của Đức Giêsu, nhưng là với và trong sự lệ thuộc ý muốn đó.

3. Bước theo Đức Giêsu: hoặc là một cuộc bước theo trọn vẹn, hoặc chẳng phải là một cuộc bước theo. Người ta không được chỉ chọn ra một vài nét thuộc về hành trình của Đức Giêsu  mà người ta thích. Hoặc là người ta sẵn sàng đi với Người trọn chuyến đi, hoặc có bắt đầu cũng chẳng ích gì. Thập giá của Đức Giêsu là dấu chỉ cụ thể về sự trung thành vô điều kiện của Người đối với thánh ý Chúa Cha, với định mệnh của Người và với sứ mạng của Người. Đối với Người, sự trung thành này còn quý giá hơn chính mạng sống Người.

4. Cộng đoàn Giêrusalem đã góp mọi sự lại, nên không còn có ai bị nghèo túng ở giữa họ (Cv 2,44-45; 4,32-35). Hẳn là các Kitô hữu hôm nay cũng có thể thứ những nẻo đường mới. Chắc chắn nếu chúng ta chọn bước theo Đức Kitô, chúng ta phải thay đổi thái độ của chúng ta đối với của cải của thế gian này.

(Lm PX Vũ Phan Long, ofm)

Twenty-third Sunday in Ordinary Time – Year C

Gospel: Lk 14:25-33

Great crowds were traveling with Jesus, and he turned and addressed them, “If anyone comes to me without hating his father and mother, wife and children, brothers and sisters, and even his own life, he cannot be my disciple. Whoever does not carry his own cross and come after me cannot be my disciple. Which of you wishing to construct a tower does not first sit down and calculate the cost to see if there is enough for its completion? Otherwise, after laying the foundation and finding himself unable to finish the work the onlookers should laugh at him and say, ‘This one began to build but did not have the resources to finish.’ Or what king marching into battle would not first sit down and decide whether with ten thousand troops he can successfully oppose another king advancing upon him with twenty thousand troops? But if not, while he is still far away, he will send a delegation to ask for peace terms. In the same way, anyone of you who does not renounce all his possessions cannot be my disciple.”

(http://www.usccb.org)

Reflection

We are always told to read the fine print before signing a contract. We want no surprises. We want to make sure that all parties of the contract receive their agreed share. As much as possible we want to be assured that the cost of whatever we are signing - whether in money, time, or work - is worth every ounce of ourselves we put into fulfilling the contract. This Sunday’s gospel begins with the statement that “[g]reat crowds were traveling with Jesus.” Interesting: they didn’t know the fine print yet! Jesus bluntly challenges the crowd to take up the demands of discipleship with eyes wide open. He clearly spells out the fine print in large, large letters: disciples must put Jesus ahead of their families and even their own lives, carry their cross, and renounce all they have. Discipleship is total and unconditional. By the time Jesus arrives in Jerusalem, is tried and condemned, is nailed to the cross, the crowd had diminished greatly. Few were left. Most of his disciples abandoned him. The people turned on him. Fine print can be costly. Jesus intends no surprises for those who choose discipleship. Here’s the fine print: we have to die if we wish to follow Jesus. The cost of discipleship seems disproportionately high compared to anything we could want or value as humans. This doesn’t seem like a very fair or advantageous contract. And this is the point: following Jesus to Jerusalem leads us beyond human calculations, beyond a signed deal. Following Jesus leads to death, to be sure, but to a death that grants us a share in God’s very Life, an outcome worth any price. Jesus forewarns the “[g]reat crowds” traveling with him that they must “cal- culate the cost” and the risk of journeying with him to Jerusalem. Even family relationships cannot come before the demands of following him. However, we really cannot calculate the cost of discipleship. Yes, we must follow Jesus with eyes wide open. We must read the fine print of the cost of following him. The cost of discipleship? Everything we have and are. The reward of discipleship? Everything God has and is.

To the point:

Jesus forewarns the “[g]reat crowds” traveling with him that they must “calculate the cost” and the risk of journeying with him to Jerusalem. Even family relationships cannot come before the demands of following him. The cost of discipleship? Everything we have and are. The reward of discipleship? Everything God has and is.

(Source: Living Liturgy 2016)