Chúa Nhật thứ 5 TN năm A




Chúa Nhật thứ 5 TN năm A

Thứ Hai trong tuần 5 TN ngày 6 tháng 2
Bài đọc: I: St 1, 1-19
Đáp ca: Tv 111, 4-5. 6-7. 8a và 9
Phúc âm: Mc 6, 53-56

Thứ Ba trong tuần 5 TN ngày 7 tháng 2
Bài đọc: St 1, 20 - 2, 4a
Đáp ca: Tv 8, 4-5. 6-7. 8-9
Phúc âm: Mc 7, 1-13

Thứ Tư trong tuần 5 TN ngày 8 tháng 2
Bài đọc: St 2, 4b-9. 15-17
Đáp ca: Tv. 103, 1-2a 27-28, 29bc-30
Phúc âm: Mc 7,14-23

Thứ Năm trong tuần 5 TN ngày 9 tháng 2
Bài đọc: St 2, 18-25
Đáp ca: Tv. 127, 1, 2-3, 4-5
Phúc âm: Mc 7, 24-30

Thứ Sáu trong tuần 5 TN ngày 10 tháng 2
Bài đọc: St 3, 1-8
Đáp ca: Tv. 31, 1-2, 5, 6, 7
Phúc âm: Mc 7, 31-37

Thứ Bảy trong tuần 5 TN ngày 11 tháng 2, lễ Đức Mẹ Lộ Đức, ngày quốc tế bệnh nhân.
Bài đọc: St 3,9-21
Đáp ca: Tv. 89, 2, 3-4, 5-6, 12-13
Phúc âm: Mc 8,1-10

Chúa Nhật thứ 6 TN năm A, ngày 12 tháng 2
Bài đọc I: Sir 15,16-21
Đáp ca: Tv. 118,1-2, 4-5, 17-18, 33-34
Bài đọc II: 1Cor 2,6-10
Phúc âm: Mt 5, 17-37

HỌC HỎI KINH THÁNH

Chúa Nhật thứ 6 TN năm A

Phúc âm: Mt 5, 17-37

17 "Anh em đừng tưởng Thầy đến để bãi bỏ Luật Môsê hoặc lời các ngôn sứ. Thầy đến không phải là để bãi bỏ, nhưng là để kiện toàn. 18 Vì, Thầy bảo thật anh em, trước khi trời đất qua đi, thì một chấm một phết trong Lề Luật cũng không thể qua đi được, cho đến khi mọi sự được hoàn thành. 19 Vậy ai bãi bỏ dù chỉ là một trong những điều răn nhỏ nhất ấy, và dạy người ta làm như thế, thì sẽ bị gọi là kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời. Còn ai tuân hành và dạy làm như thế, thì sẽ được gọi là lớn trong Nước Trời. 20 "Vậy, Thầy bảo cho anh em biết, nếu anh em không ăn ở công chính hơn các kinh sư và người Pharisêu, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời. 21 "Anh em đã nghe Luật dạy người xưa rằng: Chớ giết người. Ai giết người, thì đáng bị đưa ra tòa. 22 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: ai giận anh em mình, thì phải bị đưa ra tòa. Ai mắng anh em mình là đồ ngốc, thì phải bị đưa ra trước thượng hội đồng. Còn ai chửi anh em mình là quân phản đạo, thì phải bị lửa hỏa ngục thiêu đốt. 23 Vậy, nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, 24 thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hòa với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình. 25 Anh hãy mau mau dàn xếp với đối phương, khi còn đang trên đường đi với người ấy tới cửa công, kẻo người ấy nộp anh cho quan tòa, quan tòa lại giao anh cho thuộc hạ, và anh sẽ bị tống ngục. 26 Thầy bảo thật cho anh biết: anh sẽ không ra khỏi đó, trước khi trả hết đồng xu cuối cùng. 27 "Anh em đã nghe Luật dạy rằng: Chớ ngoại tình. 28 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: ai nhìn người phụ nữ mà thèm muốn, thì trong lòng đã ngoại tình với người ấy rồi. 29 Nếu mắt phải của anh làm cớ cho anh sa ngã, thì hãy móc mà ném đi; vì thà mất một phần thân thể, còn hơn là toàn thân bị ném vào hỏa ngục. 30 Nếu tay phải của anh làm cớ cho anh sa ngã, thì hãy chặt mà ném đi; vì thà mất một phần thân thể, còn hơn là toàn thân phải sa hỏa ngục. 31 "Luật còn dạy rằng: Ai rẫy vợ, thì phải cho vợ chứng thư ly dị. 32 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: ngoại trừ trường hợp hôn nhân bất hợp pháp, ai rẫy vợ là đẩy vợ đến chỗ ngoại tình; và ai cưới người đàn bà bị rẫy, thì cũng phạm tội ngoại tình. 33 "Anh em còn nghe Luật dạy người xưa rằng: Chớ bội thề, nhưng hãy trọn lời thề với Ðức Chúa. 34 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: đừng thề chi cả. Ðừng chỉ trời mà thề, vì trời là ngai Thiên Chúa. 35 Ðừng chỉ đất mà thề, vì đất là bệ dưới chân Người. Ðừng chỉ Giêrusalem mà thề, vì đó là thành của Ðức Vua cao cả. 36 Ðừng chỉ lên đầu mà thề, vì anh không thể làm cho một sợi tóc hóa trắng hay đen được. 37 Nhưng hễ "có" thì phải nói "có", "không" thì phải nói "không". Thêm thắt điều gì là do ác quỷ.

(Bản dịch nhóm CGKPV)

Suy niệm 

1. Đọc bản văn này, chúng ta nhận ra Đức Giêsu khẳng định tư cách tối cao của Người, Người là Thiên Chúa. Người có quyền trên “Luật dạy người xưa”, tức chính Cựu Ước, bởi vì Luật đó là bản văn Thiên Chúa dùng trung gian con người mà viết ra, còn Đức Giêsu  là Con Thiên Chúa, là Ngôi Lời, trực tiếp đến dạy dỗ loài người. Chúng ta có thực sự sẵn sàng đón tiếp Người chăng?

2. Những gì Đức Giêsu đã nói không được hiểu như là một danh mục đầy đủ các quy định, càng không phải là một luật phải theo sát mặt chữ. Chẳng hạn, Người chỉ nói đến cách cư xử của phái nam đối với phái nữ, chứ không nói đến cách cư xử của phái nữ đối với phái nam; điều này không có nghĩa là phái nữ không có thiếu sót gì trong lãnh vực này. Người không muốn nói rằng ta chỉ phải tránh những kiểu cư xử đã được nhắc đến minh nhiên. Người đã nêu đặc tính của một thái độ tổng quát, và ta phải dựa theo đó mà cư xử trong lãnh vực liên hệ.

3. Đức Giêsu đặc biệt giáo huấn về ba lãnh vực: các xung đột giữa anh em, cách cư xử với phụ nữ và tôn trọng sự thật. Chúng ta được mời gọi xét lại cách chúng ta sống dưới ánh sáng của ba giáo huấn này. Thiếu tôn trọng các nguyên tắc của ba lãnh vực này, con người vừa thiếu kính trọng đối với Thiên Chúa vừa thiếu kính trọng đối với anh chị em mình. Nếu chúng ta sống giáo huấn của Đức Giêsu, chúng ta giữ được “Luật và các ngôn sứ”, tức là giữ được nòng cốt giáo huấn của Kinh Thánh.

4. Đây là một đòi hỏi của Đức Giêsu với các môn đệ: Họ phải có một lối sống “dồi dào hơn” sự công chính của giới kinh sư và Pharisêu. Đây là một sự trổi vượt về “lượng”: các môn đệ phải “làm hơn”. Nhưng “hơn” đây là đi xa hơn trong việc tuân giữ cốt lõi của Luật (x. cc. 38-48: điều răn yêu thương). Đây cũng là một sự trổi vượt về “phẩm”: các môn đệ không hoàn tất Luật theo cách vị luật, nhưng bằng con tim (Mt 23,25-28; x. 5,27-28), như những người con của Cha trên trời (5,45-48).

(Lm PX Vũ Phan Long, ofm)

Sixth Sunday in Ordinary Time – Year A

Gospel: Mt 5:17-37

Jesus said to his disciples: "Do not think that I have come to abolish the law or the prophets. I have come not to abolish but to fulfill. Amen, I say to you, until heaven and earth pass away, not the smallest letter or the smallest part of a letter will pass from the law, until all things have taken place. Therefore, whoever breaks one of the least of these commandments and teaches others to do so will be called least in the kingdom of heaven. But whoever obeys and teaches these commandments will be called greatest in the kingdom of heaven. I tell you, unless your righteousness surpasses that of the scribes and Pharisees, you will not enter the kingdom of heaven.

"You have heard that it was said to your ancestors, You shall not kill; and whoever kills will be liable to judgment. But I say to you, whoever is angry with his brother will be liable to judgment; and whoever says to his brother, 'Raqa,' will be answerable to the Sanhedrin; and whoever says, 'You fool,' will be liable to fiery Gehenna. Therefore, if you bring your gift to the altar, and there recall that your brother has anything against you, leave your gift there at the altar, go first and be reconciled with your brother, and then come and offer your gift. Settle with your opponent quickly while on the way to court. Otherwise your opponent will hand you over to the judge,
and the judge will hand you over to the guard, and you will be thrown into prison. Amen, I say to you, you will not be released until you have paid the last penny.

"You have heard that it was said, You shall not commit adultery. But I say to you,
everyone who looks at a woman with lust has already committed adultery with her in his heart. If your right eye causes you to sin, tear it out and throw it away. It is better for you to lose one of your members than to have your whole body thrown into Gehenna. And if your right hand causes you to sin, cut it off and throw it away. It is better for you to lose one of your members than to have your whole body go into Gehenna.

"It was also said, Whoever divorces his wife must give her a bill of divorce. But I say to you, whoever divorces his wife -  unless the marriage is unlawful - causes her to commit adultery, and whoever marries a divorced woman commits adultery.

"Again you have heard that it was said to your ancestors, Do not take a false oath, but make good to the Lord all that you vow. But I say to you, do not swear at all; not by heaven, for it is God's throne; nor by the earth, for it is his footstool; nor by Jerusalem, for it is the city of the great King. Do not swear by your head, for you cannot make a single hair white or black. Let your 'Yes' mean 'Yes,' and your 'No' mean 'No.' Anything more is from the evil one."

(http://www.usccb.org)

Reflection

Oh, how we covet our personal freedom! From the “terrible twos” to the self- assertiveness of adolescence to the libertarian idealism of many adults, we prefer making our own free choices about the things of daily living rather than being told what to do. In ages past with fewer people on the planet and living farther apart, governing communities was much simpler and required fewer laws and regulations. But healthy communities have never been lawless. Being together implies a kind of give-and-take that is necessary for the common good. Asserting self at the expense of another is never seen as promoting the good life. Thomas Aquinas defined human law as an ordinance of reason promulgated by the proper authority for the common good. We might define God’s law as the ordinance of God’s wisdom, promulgated by Jesus who is the fulfillment of all law, for the righteousness that brings us to be the “greatest in the kingdom of heaven.” God’s law is not about restrictions curbing freedom, but about freeing us to become who God intends us to be. We need God’s law to guide us because we are imperfect, coming only slowly to the fulfillment that Jesus promises. However, Jesus makes clear that simply keeping the law - as the scribes and Phari- sees were so careful about doing - is not enough. The gospel is a lengthy comparison between the law of the old covenant (especially as the scribes and Pharisees to whom Jesus refers in the gospel interpreted and lived it) and a new law - a new covenant - Jesus offers. The point of Jesus’ lengthy discourse is clear: he is challenging us to a whole new covenantal relationship as the basis for interpret- ing and choosing to keep God’s law. Jesus’ new covenant is built on the right relationships that extend beyond the mandate of the law. In all the examples in this gospel that Jesus gives about the law (“You have heard”), he urges his hearers to live the law to God’s intended fulfillment of it (“But I say”). The intended fulfillment of the law is the “righteousness” (right relationship with God and others) which identifies those who are the “greatest in the kingdom of heaven.” The “greatest in the kingdom of heaven” is Jesus himself who is the fulfillment of the law in his very Person. If we are to be “greatest in the kingdom of heaven,” we must encounter Jesus himself, the righ- teous One, the fulfillment of the law. No law - whether divine or human - can cover all the right choices we are to make as we journey through life in community. Both the gospel and first read- ing point to what more is needed: “trust in God,” right choices that bring life to ourselves and others, relying on the wisdom and understanding of God who knows us better than we know ourselves. Our own choices for good - for life - can only come when we open ourselves to God’s guidance and wisdom. In this is the promise of fullness of Life. In this is our life in Christ.

To the point:

In all the examples Jesus gives about the law (“You have heard”), he urges his hearers to live the law to God’s intended fulfillment of it (“But I say”). The intended fulfillment of the law is the “righteousness” (right relationship with God and others) which identifies those who are the “greatest in the kingdom of heaven.” The “greatest in the kingdom of heaven” is Jesus himself who is the fulfillment of the law in his very Person. If we are to be “greatest in the kingdom of heaven,” we must encounter Jesus himself, the righ- teous One, the fulfillment of the law.

(Source: Living Liturgy 2017)