Chúa Nhật thứ V Phục Sinh
Bài đọc: Cv 14, 5-17 (Hl 5-18)
Đáp ca: Tv 113B, 1-2. 3-4. 15-16
Phúc âm: Ga 14, 21-26
Thứ Ba trong tuần V Phục Sinh, ngày 5 tháng 5
Bài đọc: Cv 14, 18-27 (Hl 19-28)
Đáp ca: Tv 144, 10-11. 12-13ab. 21
Phúc âm: Ga 14, 27-31a
Thứ Tư trong tuần V Phục Sinh, ngày 6 tháng 5
Thánh
Đaminh Saviô. Lễ nhớ.
Bài đọc: Cv 15, 1-6
Đáp ca: Tv 121, 1-2. 3-4a. 4b-5
Phúc âm: Ga 15, 1-8
Thứ Năm trong tuần V Phục Sinh, ngày 7 tháng 5
Bài đọc: Cv 15, 7-21
Đáp ca: Tv 95, 1-2a. 2b-3. 10
Phúc âm: Ga 15, 9-11
Thứ Sáu trong tuần V Phục Sinh, ngày 8 tháng 5
Bài đọc: Cv 15, 22-31
Đáp ca: Tv 56, 8-9. 10-12
Phúc âm: Ga 15, 12-17
Thứ Bảy trong tuần V Phục Sinh, ngày 9 tháng 5
Bài đọc: Cv 16, 1-10
Đáp ca: Tv 99, 2. 3. 5
Phúc âm: Ga 15, 18-21
Chúa Nhật thứ VI Phục Sinh, ngày 10 tháng 5
Thánh vịnh tuần II.
Ngày Hiền Mẫu.
Ngày Hiền Mẫu.
Bài đọc I: Cv 10, 25-26. 34-35. 44-48
Đáp
ca: Tv 97, 1. 2-3ab. 3cd-4
Bài
đọc II: 1 Ga 4, 7-10
Phúc
âm: Ga
15, 9-17
HỌC HỎI KINH THÁNH
Chúa Nhật VI Phục Sinh
Phúc âm: Ga 15, 9-17
9 “Chúa Cha đã yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy.
Anh em hãy ở lại trong tình thương của Thầy.10 Nếu anh em giữ các điều
răn của Thầy, anh em sẽ ở lại trong tình thương của Thầy, như Thầy đã giữ các
điều răn của Cha Thầy và ở lại trong tình thương của Người.11 Các điều
ấy, Thầy đã nói với anh em để anh em được hưởng niềm vui của Thầy, và niềm vui
của anh em được nên trọn vẹn.
12
“Đây là điều răn của Thầy: anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương
anh em.13 Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người
đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu c của mình.14 Anh em là bạn hữu của
Thầy, nếu anh em thực hiện những điều Thầy truyền dạy.15 Thầy không
còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi
anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho
anh em biết.
16
“Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh
em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất
cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em.17
Điều Thầy truyền dạy anh em là hãy yêu thương nhau.
(Bản dịch nhóm CGKPV)
Suy
niệm
1. Những gì Đức Giêsu vẫn ao ước cho tới giờ này, là
đưa các môn đệ đến với Chúa Cha. Với cuộc Phục Sinh, công trình của Người đạt
được một phẩm chất mới: Người sẽ loan báo về Chúa Cha công khai cho các môn đệ,
chứ không che giấu nữa (16,25). Không phải là y như thể Người nói với họ về
Chúa Cha với các lời mạc khải mới; trái lại chính họ phải đạt tới một khái niệm
về Chúa Cha. Chúa Cha chính là nguồn mạch tình yêu từ đó Đức Giêsu đã phát xuất
ra và quy hướng về đó, Đức Giêsu dẫn chúng ta về. Chúng ta chỉ có thể về tới đó
nhờ giữ điều răn của Chúa Cha và cũng là điều răn của Đức Giêsu: yêu thương
nhau.
2. Từ “điều răn” được Đức Giêsu sử dụng 4 lần nhằm cho
thấy rằng “yêu thương” là một tuyệt đối, mà không ai được đặt thành vấn đề nữa.
Đây là thực tại chính yếu, đây là mối lo lắng cốt yếu, đây là điểm bận tâm duy
nhất của những ai tự hào mình thuộc về Đức Giêsu và đứng vào hàng ngũ những kẻ
thừa kế thiêng liêng của Người. Nếu Đức Giêsu nhấn mạnh như thế, phải chăng là
vì nguy hiểm, cũng là sự cám dỗ và sự sai lầm, chính yếu và thường xuyên nhất,
đã từng đe dọa các môn đệ xưa kia cũng như sẽ đe dọa mọi thế hệ môn đệ tương
lai, chính là tình trạng thiếu lòng yêu thương?
3. Chúng ta thường quá bận bịu với việc làm “tôi tớ”
Thiên Chúa, “làm việc cho Đức Giêsu”, mà quên rằng Người muốn chúng ta trở
thành “bạn hữu” của Người, muốn chúng ta yêu thương Người và được Người yêu
thương. Nếu hiểu rằng ta là những mắt xích trong sợi xích tình yêu, một dây
tương quan đi từ Chúa Cha đến Đức Giêsu, từ Đức Giêsu đến với mỗi người, từ mỗi
người đến với người khác, thì chúng ta sẽ đi từ một cuộc sống khắc khoải, cô lập,
sang sự hiệp thông thánh thiêng. Khi đó, không cần phải nắm lấy, hoặc sở hữu đời
sống này, y như thể hòng có được một chút tiện nghi thoải mái. Đời sống này dồi
dào không mức độ. Thiên Chúa không cân đo Thánh Thần. Sống trong vòng lưu chuyển
yêu thương này, thì không còn tôi tớ không biết đường lối của chủ, nhưng chỉ
còn những người bạn an nhiên sống và hành xử trong tình yêu của Chúa Cha.
4. Nói với những con người đang sống trong một cuộc sống
xô bồ, Đức Giêsu nhắc các bạn hữu Người nhớ lại một vài điểm căn bản. Đừng
nghĩ rằng họ đang dùng sức họ để vào được
một cuộc sống cao đẹp hơn, để mà tỏ ra ngạo mạn. Đừng nghĩ rằng họ đang biết phấn
đấu hết sức mình, để mà tự hào tự phụ. Thật ra, họ đã được Chúa Cha và Đức
Giêsu chọn làm một mắt xích trong chuỗi tình yêu. Và Chúa Cha không yêu cầu người
ta làm những chuyện họ không được chuẩn bị trước. Nhưng cách chuẩn bị trước lại
dường như không hào nhoáng gì đối với các môn đệ: “ở lại trong Đức Giêsu”, “ở lại
trong tình yêu của Người” và “yêu thương nhau”. Chúng ta hãy để cho mình được
bao trùm, được ấp ủ trong tình yêu của Người; như thế là đừng từ chối những gì
Người ban tặng cho ta. Đây là cách quan trọng duy nhất để có thể ra đi và sinh
được hoa trái.
(Lm PX Vũ Phan Long, ofm)
Sixth Sunday of Easter
Gospel: Jn 15:9-17
Jesus said to his disciples: “As the Father loves me, so I also love you. Remain in my love. If you keep my commandments, you will remain in
my love, just as I have kept my Father’s commandments and remain in his love. “I have
told you this so that my joy may be in you and your joy
might be complete. This is my commandment: love one another as I
love you. No one has greater love than this, to lay down one’s life for one’s friends. You are my
friends if you do what I command you. I no
longer call you slaves, because a slave does not know what his master is
doing. I have called you friends, because I have told you everything I have heard from my Father. It was not you who chose me, but I who chose you and appointed you to go and bear fruit that will remain, so that whatever you ask the Father in my name he may give you. This I command you: love
one another.”
(http://www.usccb.org)
Reflection
What is the greatest act of love which one can give for the sake of
another? Jesus defines friendship - the mutual bond of trust and affection
which people choose to have for one another - as the willingness to give
totally of oneself - even to the point of laying down one's life for a friend.
How is such love possible or even desirable? God made us in love for love. That
is our reason for being, our purpose for living, and our goal in dying.
God is love
Scripture tells us that God is love (1 John 4:8) - and everything he
does flows from his immense love for us. He loved us so much - far beyond what
we could ever expect or deserve - that he was willing to pay any price to
redeem us from our slavery to sin and death. That is why the Father sent us his
beloved Son, the Lord Jesus Christ, who gave up his life as the atoning
sacrifice for our sins. In this great exchange - the Father giving up his Son
to death on the cross in order to give us abundant everlasting life and adopt
us as his beloved sons and daughters in Christ (Romans 8:14-17).
It is for this reason that we can take hold of a hope that does not fade
and a joy that does not diminish because God has poured his love into our
hearts through the Holy Spirit who has been given to us (Romans 5:5). God's
love is not limited or subject to changing circumstances. It is an enduring
love that has power to change and transform us to be like him - merciful,
gracious, kind, forgiving, and steadfast in showing love not only for our
friends, but for our enemies as well. God's love is boundless because he is the
source of abundant life, perfect peace, and immeasurable joy for all who open
their hearts to him. That is why Jesus came to give us abundant life through
the gift and working of the Holy Spirit.
Jesus gave his disciples a new commandment - a new way of loving and
serving one another. Jesus' love was wholly directed toward the good of others.
He love them for their sake and for their welfare. That is why he willingly
layed down his own life for us to free us from sin, death, fear, and everything
that could separate us from the love of God. Our love for God and our
willingness to lay down our life for others is a response to the exceeding love
God has given us in Christ. Paul the Apostle states,
"Who shall separate us
from the love of Christ?... For I am sure that neither death, nor life, nor
angels, nor principalities, nor things present, nor things to come, nor powers,
nor height, nor depth, nor anything else in all creation, will be able to
separate us from the love of God in Christ Jesus our Lord" (Romans
8:35,38-39).
Friendship with God
Jesus calls his disciples his friends. Jesus not only showed his
disciples that he personally cared for them and sought their welfare. He
personally enjoyed their company and wanted to be with them. He ate with them,
shared everything he had with them - even his inmost heart and thoughts. And he
spent himself doing good for them. To know Jesus prsonally is to know God and
the love and friendship he offers to each one of us.
One of the special marks of favor shown in the Scriptures is to be
called the friend of God. Abraham is called the friend of God (Isaiah 41:8,
James 2:23). God spoke with Moses as a man speaks with his friend (Exodus
33:11). Jesus, the Lord and Master, calls the disciples his friends rather than
his servants.
What does it mean to be a friend of God? Friendship with God certainly
entails a loving relationship which goes beyond mere duty and obedience. Jesus'
discourse on friendship and brotherly love echoes the words of Proverbs: A friend
loves at all times; and a brother is born for adversity (Proverbs 17:17). The
distinctive feature of Jesus' relationship with his disciples was his personal
love for them. He loved his own to the end (John 13:1). His love was
unconditional and wholly directed to the good of others. His love was also
sacrificial. He gave the best he had and all that he had. He gave his very life
for those he loved in order to secure for them everlasting life with the
Father.
Love to the death
The Lord Jesus gives his followers a new commandment - a new way of love
that goes beyond giving only what is required or what we think others might
deserve. What is the essence of Jesus' new commandment of love? It is a love to
the death - a purifying love that overcomes selfishness, fear, and pride. It is
a total giving of oneself for the sake of others - a selfless and self-giving
love that is oriented towards putting the welfare of others ahead of myself.
Jesus says that there is no greater proof in love than the sacrifice of
one's life for the sake of another. Jesus proved his love by giving his life
for us on the cross of Calvary. Through the shedding of his blood for our sake,
our sins are not only washed clean, but new life is poured out for us through
the gift of the Holy Spirit. We prove our love for God and for one another when
we embrace the way of the cross. What is the cross in my life? When my will
crosses with God's will, then God's will must be done. Do you know the peace
and joy of a life fully surrendered to God and consumed with his love?
The Lord Jesus tells us that he is our friend and he loves us
whole-heartedly and unconditionally. He wants us to love one another just as he
loves us, whole-heartedly and without reserve. His love fills our hearts and
transforms our minds and frees us to give ourselves in loving service to
others. If we open our hearts to his love and obey his command to love our
neighbor, then we will bear much fruit in our lives, fruit that will last for
eternity. Do you wish to be fruitful and to abound in the love of God?
"Teach us, good Lord, to serve you as you deserve, to give and not
to count the cost, to fight and not to heed the wounds, to toil and not to seek
for rest, to labor and not to ask for any reward, save that of knowing that we
do your will; through Jesus Christ our Lord." (Prayer of Ignatius Loyola)
(http://www.rc.net/wcc/readings/may10.htm)