Chúa Nhật Thứ II Phục sinh – Lễ Kính Lòng thương xót
Chúa
Thứ Hai trong tuần Thứ II Phục sinh, ngày 13 tháng 4
Thánh vịnh tuần 2.
Thánh Mactinô I, Giáo hoàng, tử đạo.
Bài đọc: Cv 4, 23-31
Đáp ca: Tv 2, 1-3. 4-6. 7-9
Phúc âm: Ga 3, 1-8
Thứ Ba trong tuần Thứ II Phục Sinh, ngày 14 tháng 4
Bài đọc: Cv 4, 32-37
Đáp ca: Tv 92, 1ab. 1c-2. 5
Phúc âm: Ga 3, 7-15
Thứ Tư trong tuần Thứ II Phục Sinh, ngày 15 tháng 4
Bài đọc: Cv 5, 17-26
Đáp ca: Tv 33, 2-3. 4-5. 6-7. 8-9
Phúc âm: Ga 3, 16-21
Thứ Năm trong tuần Thứ II Phục Sinh, ngày 16 tháng 4
Bài đọc: Cv 5, 27-33
Đáp ca: Tv 33, 2 và 9. 17-18. 19-20
Phúc âm: Ga 3, 31-36
Thứ Sáu trong tuần Thứ II Phục Sinh, ngày 17 tháng 4
Bài đọc: Cv 5, 34-42
Đáp ca: Tv 26, 1. 4. 13-14
Phúc âm: Ga 6, 1-15
Thứ Bảy trong tuần Thứ II Phục Sinh, ngày 18 tháng 4
Bài đọc: Cv 6, 1-7
Đáp ca: Tv 32, 1-2. 4-5. 18-19
Phúc âm: Ga 6, 16-21
Chúa Nhật Thứ III Phục Sinh, ngày 19 tháng 4
Bài đọc I: Cv 3, 13-15. 17-19
Đáp
ca: Tv 4, 2. 7. 9
Bài
đọc II: 1 Ga 2, 1-5a
Phúc
âm: Lc 24, 35-48
HỌC HỎI KINH THÁNH
Phúc âm: Lc 24, 35-48
35 Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh. 36 Các ông còn đang nói, thì chính Đức Giê-su đứng giữa các ông và bảo: "Bình an cho anh em!" 37 Các ông kinh hồn bạt vía, tưởng là thấy ma. 38 Nhưng Người nói: "Sao lại hoảng hốt? Sao lòng anh em còn ngờ vực? 39 Nhìn chân tay Thầy coi, chính Thầy đây mà! Cứ rờ xem, ma đâu có xương có thịt như anh em thấy Thầy có đây?" 40 Nói xong, Người đưa tay chân ra cho các ông xem. 41 Các ông còn chưa tin vì mừng quá, và còn đang ngỡ ngàng, thì Người hỏi: "Ở đây anh em có gì ăn không?" 42 Các ông đưa cho Người một khúc cá nướng. 43 Người cầm lấy và ăn trước mặt các ông. 44 Rồi Người bảo: "Khi còn ở với anh em, Thầy đã từng nói với anh em rằng tất cả những gì sách Luật Mô-sê, các Sách Ngôn Sứ và các Thánh Vịnh đã chép về Thầy đều phải được ứng nghiệm." 45 Bấy giờ Người mở trí cho các ông hiểu Kinh Thánh 46 và Người nói: "Có lời Kinh Thánh chép rằng: Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại; 47 phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. 48 Chính anh em là chứng nhân về những điều này.
(Bản dịch nhóm CGKPV)
Suy niệm
1. Đức Kitô chết trên thập giá đã thật sự sống lại, bằng xương bằng thịt. Sự kinh hồn bạt vía và ngờ vực của các tông đồ lại hữu ích cho chúng ta: chính thái độ khó tin đó của các ông lại là một đảm bảo cho tính vững chắc của đức tin chúng ta. Đức tin của chúng ta không dựa trên chứng tá của những con người dễ tin, dễ bị ảnh hưởng từ bên ngoài. Đức tin của chúng ta dựa trên những con người thực tế, đòi hỏi những dấu chỉ và bằng chứng. Chứng tá của các ông càng mạnh mẽ do chỗ là chứng tá không phải của một thái độ dễ tin theo chuyện mê tín nhưng là một sự cứng tin đã thắng vượt nhờ óc phê bình.
2. Nhiều người đương thời chúng ta vẫn coi Đức Giêsu Phục Sinh chỉ là một bóng ma, một thứ gì đó thay vì là một Đấng, là một huyền thoại thay vì là một Con Người đang sống. Theo họ, Đức Kitô cùng lắm chỉ là một điển hình cho nhân loại, cống hiến cho mọi người một giáo lý và những gương sống đáng phục…, nhưng bây giờ Người không còn sống nữa, Người chẳng “ngự bên hữu Chúa Cha” trên trời, cũng chẳng hiện diện trong hình bánh hình rượu đã truyền phép… Trách nhiệm của các Kitô hữu là làm chứng bằng đời sống và lời nói rằng Người thật sự vẫn là Người Sống.
3. Vấn đề không phải là chuyện nhạy cảm hoặc kinh nghiệm cá nhân chủ quan. Vấn đề là tin, tin tất cả những gì Thiên Chúa mạc khải cho chúng ta bằng Kinh Thánh và bằng Thánh Truyền. Vấn đề là tin những gì Hội Thánh đã và đang dạy khắp nơi. Tin vào Đấng Phục sinh, là chấp nhận chứng từ của một nhóm đông đảo gồm các tông đồ và các môn đệ của Đức Giêsu đang khẳng định trước mặt thế giới và sẵn sàng chấp nhận tử đạo rằng họ đã thấy Thầy họ chết trên thập giá nhưng đã trở lại với cuộc sống trong một thân xác hiển vinh không còn lệ thuộc các hoàn cảnh thông thường của thời gian và không gian nữa.
4. Đức tin có thể gặp nhiều vấn nạn, nhiều trở ngại, do chẳng hạn có những Kitô hữu, vì hèn nhát, đang sống ích kỷ hơn, sống hà tiện hơn, kiêu ngạo hơn, trơ trẽn hơn một số người ngoại giáo. Nhưng tất cả chúng ta biết rằng Đức Kitô Phục Sinh muốn họ hoán cải: Người muốn tha thứ tất cả và biến họ trở thành tông đồ của Người, và điều này không bao giờ là quá trễ, nhằm nối tiếp các Tông Đồ đầu tiên.
(Lm PX Vũ Phan Long, ofm)
Third Sunday of Easter
Gospel: Lk 24:35-48
The two disciples
recounted what had taken place on the way, and how Jesus was made known to them
in the breaking of bread. While they were still speaking about this, he stood
in their midst and said to them, “Peace be with you.” But they were startled
and terrified and thought that they were seeing a ghost. Then he said to them,
“Why are you troubled? And why do questions arise in your hearts? Look at my
hands and my feet, that it is I myself. Touch me and see, because a ghost does
not have flesh and bones as you can see I have.” And as he said this,
he showed them his hands and his feet. While they were still incredulous for
joy and were amazed, he asked them, “Have you anything here to eat?” They gave
him a piece of baked fish; he took it and ate it in front of them. He said to
them, “These are my words that I spoke to you while I was still with you, that
everything written about me in the law of Moses and in the prophets and psalms
must be fulfilled.” Then he opened their minds to understand the Scriptures.
And he said to them, “Thus it is written that the Christ would suffer and rise
from the dead on the third day and that repentance, for the forgiveness of
sins, would be preached in his name to all the nations, beginning from
Jerusalem. You are witnesses of these things.”
(http://www.usccb.org/bible/readings/041915.cfm)
Reflection
The reading connects two Resurrection appearances. The risen Christ’s
appearance to his disciples follows upon the report of the two returning
disciples from Emmaus exclaiming how they had come to recognize the Lord in the
breaking of the bread. The challenge of know¬ing the risen Christ demands that
we repent, believe, and witness to the Resurrection in our lives.
Once the risen Christ overcomes the disciples’ fears with assurances
that he is not a ghost, they are overjoyed and amazed. Jesus proceeds to open
their minds and hearts to the words written about him in the Jewish Scriptures.
Luke’s Jesus links his mission and ministry to Jewish messianic expectations,
coupled with Isaiah’s descriptions of the Suffering Servant. The Christ would
suffer and rise from the dead, and “repentance, for the forgiveness of sin,
would be preached in his name to all the nations” (47). Having been
commissioned to be “witnesses of these things” (48), the disciples now face the
more challenging task of not only believing but activating repentance,
forgiveness, and reconciliation toward all. Jesus’s words and work demand much,
but we are confident that God is always with us, even when we fall short.
(Source: Foundations for preaching
and teaching – Liturgy training publication)
Or:
Or:
Aren't we like the apostles? We wont believe
unless we can see with our own eyes. The Gospels attest to the
reality of the resurrection. Jesus goes to great lengths to assure
his disciples that he is no mere ghost or illusion. He shows them
the marks of his crucifixion and he explains how the Scriptures
foretold his death and rising.
Jerome (347-420 AD), an early church
bible scholar, comments:
"As he showed them real hands and a real side, he really
ate with his disciples; really walked with Cleophas; conversed
with men with a real tongue; really reclined at supper; with real
hands took bread, blessed and broke it, and was offering it to
them... Do not put the power of the Lord on the level with the
tricks of magicians, so that he may appear to have been what he
was not, and may be thought to have eaten without teeth, walked
without feet, broken bread without hands, spoken without a tongue,
and showed a side which had no ribs." (From a letter
to Pammachius against John of Jerusalem 34)
The centrality of the Gospel is the cross; but fortunately it does
not stop there. Through the cross Jesus defeated our enemies - death
and Satan and won pardon for our sins. His cross is the door to
heaven and the key to paradise. The way to glory is through the
cross. When the disciples saw the risen Lord they disbelieved for
joy! How can death lead to life, the cross to victory? Jesus shows
us the way and he gives us the power to overcome sin and despair,
and everything else that would stand in the way of his love and
truth. Just as the first disciples were commissioned to bring the
good news of salvation to all the nations, so, we, too, are called
to be witnesses of the resurrection of Jesus Christ to all who live
on the face of the earth. Do you witness the joy of the Gospel to
those around you?
"Lord Jesus, open our minds to understand the Scriptures that we
may fully comprehend the truth of your word. Anoint us with your
power and give us joy and boldness to proclaim the Gospel in word
and deed."
(Source: http://www.rc.net/wcc/readings/apr19.htm)
(Source: http://www.rc.net/wcc/readings/apr19.htm)