Bài đọc: Dt 5, 1-10
Đáp ca: Tv 109, 1. 2. 3. 4.
Phúc âm: Mc 2, 18-22
Thứ Ba trong tuần 2 TN ngày 17 tháng 1
Bài đọc: Dt 6, 10-20
Đáp ca: Tv 110, 1-2. 4-5. 9
và 10c
Phúc âm: Mc 2, 23-28
Thứ Tư trong tuần 2 TN ngày 18 tháng 1
Bài đọc: Dt 7, 1-3. 15-17
Đáp ca: Tv 109, 1. 2. 3. 4
Phúc âm: Mc 3, 1-6
Thứ Năm trong tuần 2 TN ngày 19 tháng 1
Bài đọc: Dt 7, 25 - 8, 6
Đáp ca: Tv 39, 7-8a. 8b-9.
10. 17
Phúc âm: Mc 3, 7-12
Thứ Sáu trong tuần 2 TN ngày 20 tháng 1
Bài đọc: Dt 8, 6-13
Đáp ca: Tv 84, 8 và 10.
11-12. 13-14.
Phúc âm: Mc 3, 13-19
Thứ Bảy trong tuần 2 TN ngày 21 tháng 1
Bài đọc: Dt 9, 2-3, 11-14
Đáp ca: Tv 46, 2-3. 6-7. 8-9
Phúc âm: Mc 3, 20-21
Bài đọc I: Is 9, 1-4
Đáp ca: Tv 26, 1. 4. 13-14
Bài đọc II: 1 Cr 1, 10-13. 17
HỌC HỎI KINH THÁNH
Chúa Nhật 3 TN năm A
Phúc âm: Mt 4, 12-23
12 Khi Ðức Giêsu nghe tin ông Gioan đã bị nộp, Người lánh qua miền
Galilê. 13 Rồi Người bỏ Nadarét, đến ở Caphácnaum, một thành ven biển hồ
Galilê, thuộc địa hạt Dơvunlun và Náptali, 14 để ứng nghiệm lời ngôn sứ Isaia
nói: 15 Này đất Dơvunlun, và đất Náptali, hỡi con đường ven biển, và vùng tả ngạn
sông Giođan, hỡi Galilê, miền đất của dân ngoại! 16 Ðoàn dân đang ngồi trong cảnh
tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng, những kẻ đang ngồi trong vùng bóng tối
của tử thần nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi. 17 Từ lúc đó, Ðức Giêsu bắt đầu
rao giảng và nói rằng: "Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần".
18 Người đang đi dọc theo biển hồ Galilê, thì thấy hai anh em kia, là Simon,
cũng gọi là Phêrô, và người anh là ông Anrê, đang quăng chài xuống biển, vì các
ông làm nghề đánh cá. 19 Người bảo các ông: "Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ
làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá". 20 lập tức hai ông
bỏ chài lưới mà đi theo Người. 21 Ði một quảng nữa, Người thấy hai anh em khác
con ông Dêbêđê, là ông Giacôbê và người em là ông Gioan. Hai ông này đang cùng
với cha là ông Dêbêđê vá lưới ở trong thuyền. Người gọi các ông. 22 lập tức,
các ông bỏ thuyền, bỏ cha lại mà theo Người. 23 Thế rồi Ðức Giêsu đi khắp miền
Galilê, giảng dạy trong các hội đường của họ, rao giảng Tin Mừng Nước Trời, và
chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền của dân.
(Bản dịch nhóm CGKPV)
Suy niệm
1. Vào ngày hôm nay, Đức Giêsu vẫn
còn công bố sứ điệp về Nước Trời giữa lòng cộng đoàn cử hành Phụng vụ. Lời
Người vẫn cấp bách như thuở nào: “Hãy hối cải, vì Nước Trời đã gần đến”. Thiên
Chúa vẫn đang tìm cách hiển trị trong đời sống chúng ta một cách rõ nét hơn;
Người có thể áp đảo chúng ta, nhưng Người không muốn, vì Người tôn trọng tự do
của chúng ta. Do đó, chúng ta được mời gọi xét lại tâm hồn mình, bỏ đi những
trở ngại khiến trái tim chúng ta không mở rộng ra được với các viễn tượng phổ
quát của Thiên Chúa. Nếu chúng ta không loại bỏ được những trở ngại đó, là
chúng ta như đang bị bệnh tật. Khi đó, chúng ta có thể xin với Đức Giêsu và Người sẽ chữa chúng ta lành.
2. Các hoàn cảnh bên ngoài không
phải chỉ là những bó buộc, nhưng thường cũng là những chỉ dẫn Thiên Chúa ban để
chúng ta đi đúng đường lối của Người. Đức Giêsu đã chứng tỏ như thế. Các thánh
cũng đã hiểu như thế, qua các cuộc mò mẫm tìm kiếm ý Chúa. Hôm nay, chúng ta
được mời gọi lưu ý đến các hình thái này mà Thiên Chúa đang dùng để hướng dẫn
chúng ta.
3. “Hãy hối cải!”. Loài người không
được quay lưng lại với Thiên Chúa, rời xa Người và tìm hạnh phúc và ơn cứu độ ở
chỗ khác. Hành động Thiên Chúa đến với loài người đòi buộc họ đáp trả bằng cách
di chuyển về phía Thiên Chúa. Họ không thể được Người đến gặp và nhận được các
phúc lành của Triều Đại Người, nếu họ quay về với những người khác. Ngay từ
đầu, lời rao giảng của Đức Giêsu đã nêu bật hai đề tài chính này: Người nói rõ
là chúng ta có thể chờ đợi gì nơi Nước Thiên Chúa và đồng thời, Người trình bày
cho thấy đâu là các hình thái của sự hối cải chân thật. Cả hai yếu tố này được
trình bày rõ ràng trong các Mối Phúc (5,3-12).
4. Đức Giêsu xuất hiện là đưa lại
ánh sáng và niềm vui. Hôm nay, chúng ta có nhận ra Người vẫn đang hiện diện
trong thế giới, giữa lòng cuộc sống chúng ta, để chúng ta tiếp tục đón nhận
được niềm vui và ánh sáng? Đàng khác,
chúng ta đã được chọn để nối tiếp sứ mạng của Người. Chúng ta đang chu
toàn sứ mạng đó thế nào? Đức Kitô vẫn
đang đến gặp chúng ta ngay giữa những sinh hoạt, những niềm vui và những nỗi
phiền sầu của chúng ta, để mời gọi chúng ta đi theo Người. Có lẽ Người không
lôi kéo chúng ta theo Người về mặt thể lý cho bằng về mặt thiêng liêng: chúng
ta được thúc bách rời bỏ chính mình, bỏ tính ích kỷ, bỏ đi sự cứng cỏi, để sống
với Người mỗi ngày trong sự từ bỏ và trong tình yêu.
5. “Hãy theo tôi”. Tiếng gọi của Đức
Giêsu nhằm mời gọi các môn đệ đầu tiên cũng là một lời mời hoán cải liên tục.
Chúng ta được mời gọi lấy một quyết định cương quyết đầu tiên, đôi khi là một
đoạn tuyệt đau đớn nào đó, rồi ngày qua ngày, kiên trì bước theo giáo huấn của
Người, chúng ta sẽ thực hiện những bước hối cải mới để càng trở nên môn đệ hơn.
(Lm PX Vũ Phan
Long, ofm)
Third Sunday in Ordinary Time –
Year A
Gospel: MT 4:12-23
When Jesus
heard that John had been arrested, he withdrew to Galilee. He left Nazareth and
went to live in Capernaum by the sea, in the region of Zebulun and Naphtali,
that what had been said through Isaiah the prophet might be fulfilled: Land of
Zebulun and land of Naphtali, the way to the sea, beyond the Jordan, Galilee of
the Gentiles, the people who sit in darkness have seen a great light, on those
dwelling in a land overshadowed by death light has arisen. From that time on,
Jesus began to preach and say, "Repent, for the kingdom of heaven is at
hand."
As he was
walking by the Sea of Galilee, he saw two brothers, Simon who is called Peter,
and his brother Andrew, casting a net into the sea; they were fishermen. He
said to them, "Come after me, and I will make you fishers of men." At
once they left their nets and followed him. He walked along from there and saw
two other brothers, James, the son of Zebedee, and his brother John. They were
in a boat, with their father Zebedee, mending their nets. He called them, and
immediately they left their boat and their father and followed him. He went
around all of Galilee, teaching in their synagogues, proclaiming the gospel of
the kingdom, and curing every disease and illness among the people.
(http://www.usccb.org)
Reflection
In many northern states, the dead of winter brings gray, dreary day upon
gray, dreary day. When finally the clouds break and the sun shines forth in all
its warmth and glory, people’s moods change. Cabin fever is dispelled by going
out and enjoying the bright light and glistening freshness. Although the trees,
grass, flower beds still seem dead, we ourselves feel we are at a turning
point, even if for just one day. Sunlight encourages hope, anticipation, the
end of seeming deadness. This gospel passage tells of a turning point in Jesus’
life, a turning point that lasts far longer than one day. “From that time on .
. . the kingdom of heaven is at hand.” “From that time on” the fulfillment of
Isaiah’s prophecy that “light has arisen” to dispel darkness is coming to
completion. “From that time on” Jesus’ public ministry is set in motion. “From
that time on” disciples are called. “From that time on” encounters with Jesus
lead to changed lives. Then and now. From this time on… invitations to turning
points that lead from darkness to light, from mundane tasks to announcing the
Good News of salvation, from being deadearth bound to “the kingdom of heaven is
at hand.” As Jesus begins his public ministry, Jesus calls fol- lowers by
issuing the command to “Come after me.” The gospel suggests that following
Jesus is our way to walk in the light which reveals the kingdom of heaven at
hand. The kingdom of heaven is neither earthly realm nor distant place. The
kingdom of heaven is present in our response to Jesus. It is our willing
obedience to hear him call us, to leave everything, to follow him without
counting the cost. The “kingdom of heaven is at hand” when we turn from
darkness and not only walk in the Light, but become that light ourselves. The
“kingdom of heaven is at hand” when we are hearers of Jesus’ call, proclaimers of
his Good News, healers of ills, guardians of God’s truth, builders of virtue,
fishers of people, teachers of mercy and forgiveness, prophets of new life. In
all these ways we are light that dispels the grayness and dreariness of lives
dead to Jesus’ Presence, lives shadowed by the darkness of uncertainty, lives
limited by the closed-ness of a world devoid of light. We must be able to see
the Light who is our Savior before we can be light for others. To see and
embrace the Light is already following Jesus. So, one consequence of hearing
Jesus’ call to leave all and follow him is the require- ment to turn from
darkness so we can see the Light. By changing the behaviors that bring
darkness, we are able to focus on the Light that then shines brightly enough
for us to follow - becoming the light ourselves.
To the point:
This gospel passage tells of a turning point in Jesus’ life. “From that
time on… the kingdom of heaven is at hand.” “From that time on” the fulfillment
of Isaiah’s prophecy that “light has arisen” to dispel darkness is coming to
completion. “From that time on” Jesus’ public ministry is set in motion. “From
that time on” disciples are called. “From that time on” encounters with Jesus
lead to changed lives. Then and now. From this time on…
(Source: Living Liturgy 2017)