Chúa Nhật thứ 20 Thường niên năm B
Bài đọc: Tl 2, 11-19
Đáp ca: Tv 105, 34-35. 36-37.
39-40. 43ab và 44
Phúc âm: Mt 19, 16-22
Thứ Ba trong tuần 20 Thường niên ngày 18 tháng 8
Bài đọc: Tl 6, 11-24a
Đáp ca: Tv 84, 9. 11-12.
13-14
Phúc âm: Mt 19, 23-30
Thứ Tư trong tuần 20 Thường niên ngày 19 tháng 8
Bài đọc: Tl 9, 6-15
Đáp ca: Tv 20, 2-3. 4-5. 6-7
Phúc âm: Mt 20, 1-16a
Thứ Năm trong tuần 20 Thường niên ngày 20 tháng 8, Thánh
Bênađô, viện phụ, tiến sĩ hội thánh. Lễ nhớ.
Bài đọc: Tl 11, 29-39a
Đáp ca: Tv 39, 5. 7-8a.
8b-9. 10
Phúc âm: Mt 22, 1-14
Thứ Sáu trong tuần 20 Thường niên ngày 21 tháng 8, Thánh Piô
X, giáo hoàng. Lễ nhớ.
Bài đọc: R 1, 1. 3-6.
14b-16. 22
Đáp ca: Tv 145, 5-6. 7.
8-9a. 9bc-10
Phúc âm: Mt 22, 34-40
Thứ Bảy trong tuần 20 Thường niên ngày 22 tháng 8, Đức Maria
Trinh nữ vương. Lễ nhớ.
Bài đọc: R 2:1-3, 8-11; 4:13-17
Đáp ca: Tv 127, 1-2. 3. 4-5
Phúc âm: Mt 23:1-12
Chúa Nhật thứ 21 Thường niên ngày 23 tháng 8
Bài đọc I: Gs 24, 1-2a. 15-17. 18b
Đáp ca: Tv 33, 2-3. 16-17. 18-19. 20-21.
22-23
Bài đọc II: Ep 5, 21-32
Phúc âm: Ga 6, 60-69
HỌC HỎI KINH THÁNH
Chúa Nhật 21 Thường niên năm B
60 Nghe rồi, nhiều môn đệ của Người liền nói: “Lời này chướng tai quá! Ai
mà nghe nổi ?” 61 Nhưng Đức Giê-su tự mình biết được là các môn đệ
đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông: “Điều đó, anh em lấy làm chướng,
không chấp nhận được ư?62 Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở
trước kia thì sao?63 Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng
có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống.
64 “Nhưng trong
anh em có những kẻ không tin.” Quả thật, ngay từ đầu, Đức Giê-su đã biết những
kẻ nào không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người.65 Người nói tiếp: “Vì thế,
Thầy đã bảo anh em: không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy
cho.”66 Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa.
67 Vậy Đức Giê-su
hỏi Nhóm Mười Hai: “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?”68
Ông Si-môn Phê-rô liền đáp: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai?
Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.69 Phần chúng con,
chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa.”
(Bản dịch nhóm CGKPV)
Suy niệm
1. Khi suy niệm bản văn Ga 6,60-69, người tín hữu hôm nay không được
phép bằng lòng với việc trách móc nhóm môn đệ đã bỏ đi hoặc khen ngợi Nhóm Mười
Hai vẫn còn ở lại. Làm như thế là quên mất rằng chính mình cũng là một môn đệ,
là một trong Nhóm Mười Hai. Do đó, họ phải tự hỏi: Quan niệm của tôi về Đức
Giêsu lâu nay như thế nào? Tôi đang đặt những niềm chờ mong gì nơi Người? Tại
sao tôi còn ở lại với Người? Những câu hỏi này bắt tôi phải ra khỏi tình trạng
nửa vời để dứt khoát chọn Đức Giêsu.
2. Người ta không thể nhận biết Đức Giêsu từ xa, nhưng chỉ khi ở gần; và
người ta cũng không thể nhận biết Đức Giêsu khi dựa trên sự lãnh đạm, sự chỉ
trích và kiêu ngạo, nhưng chỉ nhờ tin tưởng hoàn toàn vào Người. Phêrô không nhắc
lại một trong cách danh hiệu quen thuộc của Đức Giêsu; ông không nhấn mạnh trên
tầm quan trọng của Người đối với loài người, nhưng ông xác định được về Người
nhờ dựa trên tương quan của Người với Chúa Cha.
3. Chúng ta không được lãnh nhận Đức Kitô trong bí tích Thánh Thể rồi lại
đi tìm các thú vui riêng cho mình; nếu chúng ta chỉ nghĩ đến mình, chúng ta
không thật sự tin vào Đức Kitô. Đức Giêsu biết khó khăn này, nên Người mời
chúng ta đi vào thế giới của Thánh Thần. Nếu chúng ta đặt sự chọn lựa của chúng
ta trên nền tảng là lô-gích người phàm, chúng ta sẽ thất vọng. Chỉ khi nào
chúng ta có thể lắng nghe tiếng gọi của Chúa Cha, khi nào chúng ta để cho Thần
Khí thúc đẩy, chúng ta mới có thể hiểu và chọn Đức Kitô.
4. Có thể nói hoạt cảnh ngắn trong đó Phêrô xuất hiện ra như là người
phát ngôn của Nhóm Mười Hai là phương tiện giúp tác giả suy tư về Nhóm Mười
Hai. Tác giả ghi nhận rằng Nhóm Mười Hai đã được Đức Giêsu chọn (Ga 6,70), dù
không cho biết vào dịp nào và trong những hoàn cảnh nào. Do sự trung tín của họ
với Đức Giêsu, Nhóm Mười Hai ở vào thế tương phản với những môn đệ đã sa sút.
Không giống với các môn đệ đã bỏ đi, Nhóm Mười Hai ở lại với Đức Giêsu. Tuy
nhiên, tương lai còn đó để Nhóm Mười Hai xác nhận sự chọn lựa của các ông: cuộc
Thương Khó của Đức Giêsu sẽ là biến cố tối hậu bắt các ông phải minh định lập
trường của mình.
(Lm PX Vũ Phan
Long, ofm)
Twenty-first Sunday in Ordinary
Time – Year B
Gospel: Jn 6:60-69
Many of
Jesus’disciples who were listening said, “This saying
is hard; who can accept it?” Since Jesus knew that
his disciples were murmuring about this, he said to
them, “Does this shock you? What if you were to
see the Son of Man ascending to where he was
before? It is the spirit that
gives life, while the flesh is of
no avail. The words I have
spoken to you are Spirit and life. But there are some of
you who do not believe.” Jesus knew from the
beginning the ones who would not believe and the one
who would betray him. And he said, “For this reason I have told you that no one
can come to me unless it is granted
him by my Father.”
As a result
of this, many of his disciples
returned to their former way of life and no longer
accompanied him. Jesus then said to
the Twelve, “Do you also want to leave?” Simon Peter answered him, “Master, to whom
shall we go? You have the words of
eternal life. We have come to
believe and are convinced
that you are the Holy One of God.”
(http://www.usccb.org/bible/readings/082315.cfm)
Reflection
We love to have choices between two goods - that way we cannot lose. The
disciples in this gospel are faced with a choice. This choice, however, is not
between two goods. It is a choice between life and death. Just as Joshua sets
before the Israelites a choice (“decide today whom you will serve”) so, too,
does Jesus set before us a choice (“Do you also want to leave?”). Staying with
Jesus is a choice for “eternal life.” It cannot be a half-hearted choice. It is
a choice that must be backed up by who we are and the way we choose to live.
Jesus’ teaching about the Eucharist is the fulcrum upon which this choice
rests, for it is the Eucharist which draws together our relationship with Jesus
as well as with one another in lives of self-giving. And this is what makes
choosing to follow Jesus so difficult: the demand of discipleship is that we
embrace all of Jesus’ way of living - we embrace the goodness of who he is and
the demands of self-giving living as he did. On our own, we could not even make
such a demanding and all-encompassing choice. But Jesus also reminds us that we
are not alone; the Spirit is given us as well and enables us to make the choice
to which Jesus calls us. Thus the choice Jesus sets before the disciples in
this gospel is deeper than simply “Do you also want to leave?” Jesus is
inviting them to come to believe in who he is (“the Holy One of God” given as
Bread from heaven) and what he offers (his own Body and Blood for eternal
Life). Believing, however, is not mere verbal assent. It must become the lived
conviction of choosing to stay with and in the risen Christ. Choosing to stay
with Jesus is a way of living modeled on Jesus’ own way of self-giving living.
Choosing Jesus and his teaching requires letting go of what we know of
God and allowing God to act in a whole new way toward us. Israel’s expectations
of God and who the Messiah would be blocked the way for some to see God acting
in a new way and offering a whole new way of relating to us. Never before had
Israel heard of a God who becomes incarnate and dwells among the people. Never
before had God demanded so much of the people - to give one’s life for others.
To share in Jesus’ Body and Blood demands of us this same kind of self-giving.
The gift transforms us and in this it makes harsh demands on us, for we become
like the Master and can expect to have done to us what the Master had done to
him. Choosing to follow Jesus and accept his gift of Self to us is a challenge
to see beyond the sacrifice of self-giving and continual dying for the sake of
others to the Life that comes from this self-sacrifice. It is always good to
remember that Jesus is the Bread of Life. Self-giving always leads to new life
and this is why we are able to make the choice to stay with the Master - he has
“the words of eternal life.”
To the point: The choice Jesus sets before the disciples in this
gospel is deeper than “Do you also want to leave?” Jesus is inviting them to
come to believe in who he is (“the Holy One of God” given as Bread from heaven)
and what he offers (his own Body and Blood for eternal Life). Believing,
however, is not mere verbal assent. It must become the lived conviction of
choosing to stay with and in the risen Christ.
(Source: Living Liturgy 2015)