Bài đọc: Dcr 8, 1-8
Đáp ca: Tv 101, 16-18.
19-21. 29 và 22-23
Phúc âm: Lc 9, 46-50
Thứ Ba trong tuần 26 thường niên ngày 29
tháng 9, các Tổng lãnh thiên thần Micae, Gabrien và Raphaen, lễ
kính.
Bài đọc: Đn 7, 9-10. 13-14
Đáp ca: Tv 137, 1-2a. 2bc-3. 4-5
Phúc âm: Ga 1, 47-51
Thứ Tư trong tuần 26 thường niên ngày 30 tháng 9, thánh
Giêrônimô, Linh mục, tiến sĩ hội thánh, lễ nhớ.
Bài đọc: Nkm 2, 1-8
Đáp ca: Tv 136, 1-2. 3. 4-5.
6
Phúc âm: Lc 9, 57-62
Thứ Năm trong tuần 26 thường niên ngày 1 tháng 10, thánh
Têrêsa hài đồng Giêsu, trinh nữ, tiến sĩ hội thánh, lễ nhớ.
Bài đọc: Nkm 8, 1-4a. 5-6.
7b-12
Đáp ca: Tv 18, 8. 9. 10. 11
Phúc âm: Lc 10, 1-12
Thứ Sáu trong tuần 26 thường niên ngày 2
tháng 10, Thiên thần hộ thủ, lễ nhớ.
Bài đọc: Br 1, 15-22
Đáp ca: Tv 78, 1-2. 3-5. 8.
9
Phúc âm: Mt 18, 1-5, 10
Bài đọc: Br 4, 5-12. 27-29
Đáp ca: Tv 68, 33-35. 36-37
Phúc âm: Lc 10, 17-24
Bài đọc I: St 2, 18-24
Đáp ca: Tv 127, 1-2. 3. 4-5. 6
Bài đọc II: Dt 2, 9-11
HỌC HỎI KINH THÁNH
Chúa Nhật 27 Thường niên năm B
2 Có mấy người Pha-ri-sêu đến gần Đức Giê-su
và hỏi rằng: “Thưa Thầy, chồng có được phép rẫy vợ không?” Họ hỏi thế là để thử
Người.3 Người đáp: “Thế ông Mô-sê đã truyền dạy các ông điều gì?”4
Họ trả lời: “Ông Mô-sê đã cho phép viết giấy ly dị mà rẫy vợ.”5 Đức
Giê-su nói với họ: “Chính vì các ông lòng chai dạ đá, nên ông Mô-sê mới viết điều
răn đó cho các ông.6 Còn lúc khởi đầu công trình tạo dựng, Thiên
Chúa đã làm nên con người có nam có nữ;7 vì thế, người đàn ông sẽ
lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình,8 và cả hai sẽ thành một xương một
thịt. Như vậy, họ không còn là hai, nhưng chỉ là một xương một thịt.9
Vậy, sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly.”10
Khi về đến nhà, các môn đệ lại hỏi Người về điều ấy.11 Người nói:
“Ai rẫy vợ mà cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình đối với vợ mình;12
và ai bỏ chồng để lấy chồng khác, thì cũng phạm tội ngoại tình.”
13
Người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giê-su, để Người đặt tay trên chúng. Nhưng các
môn đệ la rầy chúng.14 Thấy vậy, Người bực mình nói với các ông: “Cứ
để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Thiên Chúa là của những ai
giống như chúng.15 Thầy bảo thật anh em: Ai không đón nhận Nước
Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào.”16 Rồi Người
ôm lấy các trẻ em và đặt tay chúc lành cho chúng.
(Bản dịch nhóm CGKPV)
Suy niệm
1. Xuyên qua
dây hôn của đôi vợ chồng, phát sinh một điều mới, một đơn vị mới và có thể nói,
một hữu thể nhân loại mới. Họ vẫn là hai người với đặc tính riêng và trách
nhiệm riêng, nhưng họ không còn độc lập, tách biệt và riêng rẽ nữa. Thiên Chúa
đã nhắm làm cho sự kết hợp của họ đưa tới sự phát sinh một đơn vị mới chuyên
biệt và thực hữu, một dây liên hệ thường hằng. Đó là cách bố trí của Thiên
Chúa.
2. Các môn
đệ phải đón nhận Nước Thiên Chúa như các trẻ em, nghĩa là họ không thể đi vào
đó bằng sức riêng. Như các em bé, họ phải cảm thấy mình được che chở bởi tình
yêu của Thiên Chúa, phải để cho mình được Ngài lấp đầy bằng những ân huệ. Đi
vào Nước Thiên Chúa luôn luôn là một ân huệ mà ta đón nhận với lòng biết ơn.
3. Các môn
đệ chu toàn bổn phận chính yếu, bổn phận phục vụ, bằng cách chu toàn trách
nhiệm đối với các trẻ em. Cũng như con cái có bổn phận đối với cha mẹ, cha mẹ
cũng có bổn phận đối với con cái.
4. Các bổn
phận được giao cho chúng ta có thể là lớn lao và đẹp đẽ, nhưng trước nhan Thiên
Chúa, tất cả chúng ta đều là như các trẻ em: chúng ta phải luôn luôn tin tưởng
vào tình yêu của Ngài và để cho Ngài ban chan hòa các ân huệ.
(Lm PX Vũ Phan
Long, ofm)
Twenty-seventh Sunday in Ordinary
Time – Year B
The Pharisees approached Jesus and asked, "Is it lawful for a
husband to divorce his wife?" They were testing him. He said to them in
reply, "What did Moses command you?" They replied, "Moses
permitted a husband to write a bill of divorce and dismiss her." But Jesus
told them, "Because of the hardness of your hearts he wrote you this
commandment. But from the beginning of creation, God made them male and female.
For this reason a man shall leave his father and mother and be joined to his
wife, and the two shall become one flesh. So they are no longer two but one
flesh. Therefore what God has joined together, no human being must
separate." In the house the disciples again questioned Jesus about this. He
said to them, "Whoever divorces his wife and marries another commits
adultery against her; and if she divorces her husband and marries another, she
commits adultery."
And people were bringing children to him that he might touch them, but
the disciples rebuked them. When Jesus saw this he became indignant and said to
them, "Let the children come to me; do not prevent them, for the kingdom
of God belongs to such as these. Amen, I say to you, whoever does not accept
the kingdom of God like a child will not enter it." Then he embraced them
and blessed them, placing his hands on them.
(http://usccb.org/bible/readings/100415.cfm)
Reflection
The longer form of this Sunday’s gospel unfolds in two interrelated
situations. The Pharisees approach Jesus to test him about his stance
concerning marriage and divorce; the disciples rebuke the people for bringing
their children to Jesus. In both situations, God’s intentions for human
relationships are being thwarted. In both situations, Jesus upholds human
relationships as fundamental to embracing the kingdom of God. In both
situations, faithful ones are embraced and blessed by God. In this gospel Jesus
exposes the hardness of the Pharisees’ hearts. This challenges us to look deep
within our own hearts. The context for this gospel is confrontation (“They were
testing him,” “the disciples rebuked them”) and the content is about divorce
(“Is it lawful for a husband to divorce his wife?”). But digging deeper into
the text, we find that the reverberating message of the gospel is about
hardness of hearts: “Because of the hardness of your hearts [Moses] wrote you
this commandment.” The Pharisees show “hardness of … hearts” by putting the law
of Moses (which allows divorce) ahead of the plan of God (“what God has joined
together, no human being must separate”). Even the disciples show “hardness of
… hearts” in rebuking the children. The plan of God, as revealed in creation
(see first reading), is the blueprint for creation’s completion. “[H]ardness of
. . . hearts” cuts us off from the blueprint. Jesus always challenges human
traditions when they diverge from action hindering our entering fully the life
and blessing God offers us. The world in which the Creator blessed marriage is
the world before sin. The world in which Jesus and the Pharisees debate divorce
is a world in which sin abounds, and so one must be directed by laws. One
purpose of law is to delin-eate clear parameters for making right choices. This
is necessary in a world where sin and hard hearts cloud people’s judgment and
sometimes lead them to make selfish choices rather than self-giving choices.
The Pharisees ask about a point of the law and Jesus answers by pointing to God’s
intention. This gospel presents the tension between God’s plan and sin, between
the divine ideal and concessions to human weakness. Marriage is not an absolute
in itself - being faithful to kingdom ideals is. In the deepest recesses of our
hearts, we all desire to live in union with one another as God intends. The
gospel intimates that the kingdom of God belongs to those who yield “hardness
of … hearts” to the open embrace Jesus models. Just as the gospel moves from
shortsighted confrontation over Mosaic laws of divorce to Jesus’ tender embrace
of little children, so must our lives move from our own shortsightedness to the
wide embrace of God’s ultimate plan - hearts turned toward God and each other
in relationships that are holy.
To the point: The longer form of this Sunday’s gospel unfolds in
two interrelated situations. The Pharisees approach Jesus to test him about his
stance concerning marriage and divorce; the disciples rebuke the people for
bringing their children to Jesus. In both situations, God’s intentions for
human relationships are being thwarted. In both situations, Jesus upholds human
relationships as fundamental to embracing the kingdom of God. In both
situations, faithful ones are embraced and blessed by God.
(Source: Living Liturgy 2015)