Lịch phụng vụ CN 32 TN - Năm B



Chúa Nhật thứ 32 thường niên năm B

Thứ Hai trong tuần 32 thường niên ngày 9 tháng 11, lễ cung hiến đền thờ thánh Gioan Latêranô. Lễ kính.
Bài đọc I: Ed 47, 1-2. 8-9. 12
Đáp ca: Tv 45, 2-3. 5-6. 8-9
Bài đọc II: 1 Cr 3, 9b-11. 16-17
Phúc âm: Ga 2, 13-22

Thứ Ba trong tuần 32 thường niên ngày 10 tháng 11
Bài đọc: Kn 2, 23 - 3, 9
Đáp ca: Tv 33, 2-3. 16-17. 18-19
Phúc âm: Lc 17, 7-10

Thứ Tư trong tuần 32 thường niên ngày 11 tháng 11, thánh Martino Tour, giám mục. Lễ nhớ.
Bài đọc: Kn 6, 1-11
Đáp ca: Tv 81, 3-4. 6-7
Phúc âm: Lc 17, 11-19

Thứ Năm trong tuần 32 thường niên ngày 12 tháng 11
Bài đọc: Kn 7, 22 - 8, 1
Đáp ca: Tv 118, 89. 90. 91. 130. 135. 175
Phúc âm: Lc 17, 20-25

Thứ Sáu trong tuần 32 thường niên ngày 13 tháng 11, thánh Phanxica Xavier Cabrini, trinh nữ. Lễ nhớ.
Bài đọc: Kn 13, 1-9
Đáp ca: Tv 18, 2-3. 4-5
Phúc âm: Lc 17, 26-37

Thứ Bảy trong tuần 32 thường niên ngày 14 tháng 11
Bài đọc: Kn 18, 14-16; 19, 6-9
Đáp ca: Tv 104, 2-3. 36-37. 42-43
Phúc âm: Lc 18, 1-8

Chúa Nhật thứ 33 thường niên ngày 15 tháng 11.

Bài đọc I: Ðn 12, 1-3
Đáp ca: Tv 15, 5 và 8. 9-10. 11
Bài đọc II: Dt 10, 11-14. 18
Phúc âm: Mc 13, 24-32

HỌC HỎI KINH THÁNH
Chúa Nhật 33 thường niên năm B

Phúc âm: Mc 13, 24-32
24 “Nhưng trong những ngày đó, sau cơn gian nan ấy, thì mặt trời sẽ ra tối tăm, mặt trăng không còn chiếu sáng,25 các ngôi sao từ trời sa xuống, và các quyền lực trên trời bị lay chuyển.26 Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến.27 Lúc đó, Người sẽ sai các thiên sứ đi, và Người sẽ tập họp những kẻ được Người tuyển chọn từ bốn phương về, từ đầu mặt đất cho đến cuối chân trời.
28 “Anh em cứ lấy thí dụ cây vả mà học hỏi. Khi cành nó xanh tươi và đâm chồi nảy lộc, thì anh em biết là mùa hè đã đến gần.29 Cũng vậy, khi thấy những điều đó xảy ra, anh em hãy biết là Con Người đã đến gần, ở ngay ngoài cửa rồi.30 Thầy bảo thật anh em: thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra.31 Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.32 “Còn về ngày hay giờ đó thì không ai biết được, ngay cả các thiên sứ trên trời hay người Con cũng không, chỉ có Chúa Cha biết mà thôi.
(Bản dịch nhóm CGKPV)
Suy niệm
1. Tương lai của nhân loại có đen tối đến đâu và nhìn bề ngoài thì dường như đang đi đến chỗ hoàn toàn diệt vong, nhưng cuối cùng, vẫn còn có Con Người, Đấng đã chia sẻ tất cả định mệnh con người, nay đang ở trong sự hiệp thông xán lạn và vinh hiển với Chúa Cha toàn năng. Các môn đệ của Đức Giêsu có bị bách hại, bị ghét bỏ và bị giết tàn bạo đến mức nào đi nữa, Đấng mà họ bước theo sau và cũng là Đấng mà họ đã chia sẻ cùng một số phận, đang chờ họ và sẽ bênh vực họ (x. 8,34-38). Đức Giêsu là Đấng trung thành và quyền năng. Người sẽ tìm được họ dù họ lang bạt đến tận đâu và sẽ quy tụ họ lại.
2. Các môn đệ của Đức Giêsu phải tránh những ý tưởng sai lạc về tương lai. Họ không được trông mong vào một thiên đàng hạ giới chan hòa bình an. Trái đất vẫn là một thung lũng đầy nước mắt, nên họ phải sẵn sàng chấp nhận gian lao vất vả, bị từ khước và bị bách hại. Họ không được chạy theo ảo tưởng và cũng không được buông theo thất vọng. Họ phải tin cậy vững vàng vào lời nói của Đức Giêsu và tương lai mà Người phác họa ra.
3. Điều nói trên không có nghĩa là các môn đệ không được bận tâm đến tương lai và không được để cho tương lai ảnh hưởng trên lối sống hiện tại của mình. Như khi thấy các lá non của cây vả, chúng ta biết mùa hè đã đến gần, chúng ta cũng không được bám cứng vào những gì đang xảy ra, nhưng phải quay hướng về biến cố kết thúc đang đến (13,28t).
4. “Anh em hãy coi chừng đừng để người ta lừa gạt!” (c. 5; x. cc. 21-23). Đức Giêsu như đang nói: Anh em đừng để cho mình bị lạc đường vì tò mò và sợ hãi! Thầy đã chỉ cho anh em thấy rõ ràng thực tại chung kết. Hãy bám vững vào đó và hãy bằng lòng với điều đó! Điều đó hoàn toàn đủ cho anh em rồi! Vì về ngày đó, chỉ Chúa Cha biết; tất cả mọi tính toán về ngày cuối cùng đó chỉ là chuyện tưởng tượng bừa bãi, đi ngược lại với lời nói rõ ràng của Đức Giêsu.
(Lm PX Vũ Phan Long, ofm)
Thirty-third Sunday in Ordinary Time – Year B
Gospel: Mk 13:24-32
Jesus said to his disciples: "In those days after that tribulation the sun will be darkened, and the moon will not give its light, and the stars will be falling from the sky, and the powers in the heavens will be shaken. "And then they will see 'the Son of Man coming in the clouds' with great power and glory, and then he will send out the angels and gather his elect from the four winds, from the end of the earth to the end of the sky. "Learn a lesson from the fig tree. When its branch becomes tender and sprouts leaves, you know that summer is near. In the same way, when you see these things happening, know that he is near, at the gates. Amen, I say to you, this generation will not pass away until all these things have taken place. Heaven and earth will pass away, but my words will not pass away. "But of that day or hour, no one knows, neither the angels in heaven, nor the Son, but only the Father."
(http://usccb.org/bible/readings/111515.cfm)
Reflection
At this time when we near the end of another liturgical year, the Lectionary includes gospels about the end times that call for us to look far into the future. These gospels inevitably paint a dark and dismal picture of calamity and doom, and so we often dismiss them. The apocalyptic (the word “apocalyptic” comes from the Greek which means to “uncover” or “reveal”) imagery of this Sunday’s gospel (“sun will be darkened,” “moon will not give its light,” “stars will be falling from the sky,” and “powers in the heavens will be shaken”) is no exception. We are tempted to ask, “When, Lord?” Jesus’ answer, “no one knows,” ought to bring us to pay more attention to the present. Now is an opportune time for the in-breaking of Christ. Now is what counts. The future is now.
We think of Jesus’ Second Coming as a future event. In fact, the darkening of the sun and moon and stars is already happening in the trials and tribulations that not only beset the first disciples, but also are part of our own lives. Jesus promises that all these things will happen. He further promises that he is “near, at the gates.” This gospel is about the ultimate victory over darkness that belongs to those who are faithful. That victory is now. The future is now.
What ought to startle us into sober reality is that we know the end will come. Like the gospel, Daniel’s vision describes in the first reading “a time unsurpassed in distress.” Also like the gospel, his vision reveals the victory of those “written in the book” who are the elect, those who have been faithful. We have all the means at hand to face darkness and evil with confidence, assured that one day we “shall live forever.” The future holds no fear for us; rather than fear, we anticipate our future with joyful expectation, because the one we await is within and among us now. The future is now.
In previous gospel passages, Jesus’ teaching about future events dealt with his impending suffering, death, and resurrection. Jesus predicted several times the coming end of his earthly life, which was not too far into the future. The disciples could not hear what Jesus was teaching; they could not envision a future such as Jesus predicted. In this gospel, too, he teaches about the future; however, this time his words deal with an unknown, distant future, with cosmic events, which his final coming in power to overcome darkness, and with his drawing the elect into the light of his final glory. Jesus uses the image of the greening of “the fig tree” when summer is near as a sign that “he is near.” Summer is a time of life, growth, fruitfulness. Those who hear and heed his words are in the greening of their lives; they choose for themselves life, growth, fruitfulness. For them, the future is now.
To the point: In previous gospel passages, Jesus’ teaching about future events dealt with his impending suffering, death, and resurrection. In this gospel, too, he teaches about the future; however, this time his words deal with cosmic events, his final coming in power to overcome darkness, and his drawing the
elect into the light of his final glory. Jesus uses the image of the greening of “the fig tree” when summer is near as a sign that “he is near.” Those who hear and heed his words are in the greening of their lives. For them, the future is now.
(Source: Living Liturgy 2015)