Lịch phụng vụ CN 27 TN - Năm B



Chúa Nhật thứ 27 thường niên năm B

Thứ Hai trong tuần 27 thường niên ngày 5 tháng 10
Bài đọc: Gn 1, 1 - 2, 1. 11
Đáp ca: Gn 2, 2. 3. 4. 5. 8
Phúc âm: Lc 10, 25-37

Thứ Ba trong tuần 27 thường niên ngày 6 tháng 10
Bài đọc: Gn 3, 1-10
Đáp ca: Tv 129, 1-2. 3-4ab. 7-8
Phúc âm: Lc 10, 38-42

Thứ Tư trong tuần 27 thường niên ngày 7 tháng 10, Đức Mẹ Mân Côi, lễ kính.
Bài đọc: Gn 4, 1-11
Đáp ca: Tv 85, 3-4. 5-6. 9-10
Phúc âm: Lc 11, 1-4

Thứ Năm trong tuần 27 thường niên ngày 8 tháng 10
Bài đọc: Ml 3, 13-20b
Đáp ca: Tv 1, 1-2. 3. 4 và 6
Phúc âm: Lc 11, 5-13

Thứ Sáu trong tuần 27 thường niên ngày 9 tháng 10
Bài đọc: Ge 1, 13-15; 2, 1-2
Đáp ca: Tv 9, 2-3. 6 và 16. 8-9
Phúc âm: Lc 11, 15-26  

Thứ Bảy trong tuần 27 thường niên ngày 10 tháng 10
Bài đọc: Ge 3, 12-21
Đáp ca: Tv 96, 1-2. 5-6. 11-12  
Phúc âm: Lc 11, 27-28

Bài đọc I: Kn 7, 7-11
Đáp ca: Tv 89, 12-13. 14-15. 16-17
Bài đọc II: Dt 4, 12-13
Phúc âm:  Mc 10, 17-30

HỌC HỎI KINH THÁNH

Chúa Nhật 28 thường niên năm B

Phúc âm: Mc 10, 17-30

17 Đức Giê-su vừa lên đường, thì có một người chạy đến, quỳ xuống trước mặt Người và hỏi: “Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?”18 Đức Giê-su đáp: “Sao anh nói tôi là nhân lành? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa.19 Hẳn anh biết các điều răn: Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha kính mẹ.”20 Anh ta nói: “Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ.”21 Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta: “Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.”22 Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.

     23 Đức Giê-su rảo mắt nhìn chung quanh, rồi nói với các môn đệ: “Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao!”24 Nghe Người nói thế, các môn đệ sững sờ. Nhưng Người lại tiếp: “Các con ơi, vào được Nước Thiên Chúa thật khó biết bao!25 Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.”26 Các ông lại càng sửng sốt hơn nữa và nói với nhau: “Thế thì ai có thể được cứu?”27 Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói: “Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được.”

     28 Ông Phê-rô lên tiếng thưa Người: “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy!”29 Đức Giê-su đáp: “Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng,30 mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau.

(Bản dịch nhóm CGKPV)

Suy niệm 

1. Tuân giữ các điều răn của Thiên Chúa có thể đưa đến những thiệt thòi trong cuộc sống hiện tại, nhưng nối kết chúng ta với ý muốn của Thiên Chúa, tức là với chính Thiên Chúa. Như thế, nền móng của sự sống vĩnh cửu đã được củng cố. Quả thật, chỉ từ sự kết hợp với Thiên Chúa, là Đấng Sống vĩnh cửu và tuyệt đối, mới trào vọt ra sự sống đời đời.

2. Mọi người được yêu cầu đặt việc bước theo Đức Giêsu, vì Người và vì Tin Mừng, trước tất cả mọi sự, thậm chí trước chính bản thân mình và sự trọng kính của người đương thời (x. 8,34-38). Tính mới mẻ triệt để của lời Đức Giêsu kêu gọi đi theo Người không hệ tại lời mời từ bỏ, nhưng hệ tại khả năng kết dệt một liên hệ mới, có được một nội dung mới cho cuộc sống.  

3. Lời kêu gọi của Đức Giêsu là Tin Mừng và thật ra là một đặc quyền cao cả: bởi vì, chẳng hạn, đặc quyền này đã không được ban cho người ở Ghêrasa sau khi đã được giải thoát khỏi ma quỷ (5,18t). Đức Giêsu mời gọi chúng ta tách mình khỏi của cải không phải để rồi chỉ còn hai bàn tay trắng, nhưng để chúng ta trở nên tự do và có khả năng liên kết với Người.

4. Ta chỉ có thể đạt tới sự sống đời đời nhờ đức tin, nhờ liên kết vô điều kiện và đầy tin tưởng vào Người. Nhờ hiệp thông với Đức Giêsu và với gia đình Người, ta nhận được sự sống đời đời như một ân huệ. Dây liên kết với Đức Giêsu không bị hủy diệt bởi cái chết.

(Lm PX Vũ Phan Long, ofm)

Twenty-eighth Sunday in Ordinary Time – Year B

Gospel: Mk 10:17-30

As Jesus was setting out on a journey, a man ran up, knelt down before him, and asked him, "Good teacher, what must I do to inherit eternal life?" Jesus answered him, "Why do you call me good? No one is good but God alone. You know the commandments: You shall not kill; you shall not commit adultery; you shall not steal; you shall not bear false witness; you shall not defraud; honor your father and your mother." He replied and said to him, "Teacher, all of these I have observed from my youth." Jesus, looking at him, loved him and said to him, "You are lacking in one thing. Go, sell what you have, and give to the poor and you will have treasure in heaven; then come, follow me." At that statement his face fell, and he went away sad, for he had many possessions.

Jesus looked around and said to his disciples, "How hard it is for those who have wealth to enter the kingdom of God!" The disciples were amazed at his words. So Jesus again said to them in reply, "Children, how hard it is to enter the kingdom of God! It is easier for a camel to pass through the eye of a needle than for one who is rich to enter the kingdom of God." They were exceedingly astonished and said among themselves, "Then who can be saved?" Jesus looked at them and said, "For human beings it is impossible, but not for God. All things are possible for God." Peter began to say to him, "We have given up everything and followed you." Jesus said, "Amen, I say to you, there is no one who has given up house or brothers or sisters or mother or father or children or lands for my sake and for the sake of the gospel who will not receive a hundred times more now in this present age: houses and brothers and sisters and mothers and children and lands, with persecutions, and eternal life in the age to come."

(http://usccb.org/bible/readings/101115.cfm)

Reflection

Who of us wouldn’t want to be the man in the gospel who approaches Jesus with the question about what he must “do to inherit eternal life”? Jesus does more than affirm his faithful living of the commandments: “looking at him,” Jesus “loved him.” Wouldn’t we all want that look? Wouldn’t we all want to have such concrete affirmation that Jesus loves us? Then again, maybe we wouldn’t want to be that man. Jesus clearly tells him the cost of following him: he must give up everything. The man “went away sad.” Are we not also sometimes sad at the demands of being faithful followers of Jesus? What does it mean to give up everything? The man must have had an inkling that keeping the commandments was not enough, or else he never would have approached Jesus with his question about how to inherit eternal Life. In spite of his faithfulness in keeping God’s commandments and his being loved by Jesus, the man
nevertheless had a divided heart: “he went away sad, for he had many possessions.” The man needed to turn his focus from earthly life to eternal Life, from possessions (and, yes, even God’s commandments) to single-heartedly following Jesus to salvation. Where is our heart? Are we overjoyed at Jesus’ glance of love, or are we sad because it is too much? Giving our all to follow Jesus doesn’t mean that we literally sell everything; we all have family and social obligations that make having things a necessity. Jesus is saying that we can’t let possessions (or anything else, for that matter) divide our hearts. Too often possessions possess us; we must let go so only God possesses us. Riches are a stumbling block to following Jesus when they command our attention so that we are not turned toward doing right - which is what following Jesus means. The man in the gospel turned away from Jesus because he couldn’t let go. It’s not impossible to enter the kingdom of God because “all things are possible for God.” But it is hard to enter the kingdom of God because too often our hearts are divided - we want to let go and follow Jesus at the same time we want to hang onto our possessions and, indeed, even to their commanding our attention and focus of life. Divided hearts just won’t do. We can’t have everything we want and give all to follow Jesus at the same time. The very hard demands of following Jesus include not swerving from what is central to us - allowing ourselves to be possessed by Jesus fully and completely so that we receive the hundredfold promised those who are faithful: “eternal life.”

To the point: The man must have had an inkling that keeping the commandments was not enough, or else he never would have approached Jesus with his question about how to inherit eternal Life. In spite of his faithfulness in keeping God’s commandments and his being loved by Jesus, the man nevertheless had a divided heart: “he went away sad, for he had many possessions.” The man needed to turn his focus from earthly life to eternal Life, from possessions (and, yes, even God’s commandments) to single-heartedly following Jesus to salvation. Where is our heart?

(Source: Living Liturgy 2015)